Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018

THƠ ĐẠO


DUYÊN NỢ

       Oan trái thành nghiệp trả vay
      Trái oan bao phủ xác thân này
      Ai ơi vui khổ tình liên hệ
      Thức tỉnh người ơi nợ trả vay
      Triền phược buộc ràng bữa hôm nay
      Vợ chồng oan trái thể tù đày
      Nợ nần trở lại làm con đó
      Vay trả tàn thân quá đắng cay
      Đã gặp cùng nhau bữa sơ khai
      Ghét thương đau khổ biết bao ngày
      Nếu trong hiện tại không tu tỉnh
      Vay trả luân hồi đến vị lai
      Thức tỉnh người ơi nghiệp đọa đày
      Trong vòng lẩn quẫn thoát ra ngay
      Nếu không hối quá quay đầu lại
      Dầu có đi đâu nghiệp vẫn theo hoài
      Đê đầu qui mạng đấng Như Lai
      Thanh tịnh lòng con bước theo Ngài
       Xả từ tất cả không điên đảo
      An lành hạnh phúc đến ngày mai.
             {]{       

  NHỚ ƠN CHA MẸ

      Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
      Cầu cho cha mẹ sống đời với con
      Lòng hiếu thảo phải vuông tròn
      Ơn cha nghĩa mẹ làm con đáp đền
      Trong đời hạnh phúc làm nên
      Sanh thành dưỡng dục đứng trên mọi điều
      Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
      Nhớ về cha mẹ chín chiều ruột đau
      Cha dưỡng dục mẹ cù lao
      Cưu mang mười tháng biết bao nhiêu tình
      Ba năm hoạn dưỡng thân hình
      Khổ đau nuôi nấng công trình xiết bao
      Ai ơi gắng nhớ công lao
      Nhớ ơn cha mẹ khổ đau vì mình
      Phật xưa dạy rõ tận tình
      Thù ân báo đáp công nghìn chớ quên
      Ví có người ơn sâu dốc trả
      Cõng mẹ cha tất cả hai vai
      Giáp vòng cả núi Tu di
      Đến trăm nghìn kiếp chẳng gì thấm đâu
      Ví có người gặp cơn đói rét
      Nuôi song thân dâng hết thân này
      Cũng chưa đền trả công ơn sâu dày
      Mẹ cha hoạn dưỡng thân này nên thân
            {]{

     THÂN HÌNH KHÔNG THẬT

      Bóng hình, hình bóng có rồi không
      Sao nhọc lòng ta mãi phập phồng
      Thân giả bao đời trong thô tế
      Tử sanh hệ nghiệp có gì mong
      Nương nơi quán trọ đâu tồn tại
      Sực tỉnh quay về với chủ nhơn ông                             
                      {]{

        KHUYÊN BỐ THÍ

      Kiếp trước không tu mới chịu nghèo
      Kiếp này bố thí gắng mà gieo
      Thuở xưa dâng cúng dường cho Phật
      Mà kiếp tương lai khỏi phận nghèo
      Bạch Tịnh tiền căn đã có gieo
      Xuất gia tình nguyện bước đường theo
      Thiện duyên liễu chướng ngày hôm ấy
      Đăc quả vô sanh khỏi cảnh nghèo
                     {]{

  SỢ CÓ CHỒNG

       Khổ thay muốn kiếm chút đàn ông
      Thấy cảnh chị em hết muốn chồng
      Hạnh phúc ở đâu mà chẳng thấy
      Đau buồn dường thể cổ đeo gông
      Duyên may trọn vẹn duyên tròn thắm
      Người rủi chết chồng cũng như không
      Gắng nhớ tìm về chơn hạnh phúc
      Chẳng ràng chẳng buộc mới thong dong       
        {]{

 TỊNH KHẨU

Ai ơi ít nói là vàng
Nói nhiều nhiều lỗi trái ngang cũng nhiều
Chi bằng ít nói bao nhiêu
Khỏi điều phiền não khỏi điều thị phi
Hằng ngày tam nghiệp vô vi
Không tranh nhơn ngã có gì đảo điên
Không nghiệp chướng chẳng lụy phiền
Vô ưu vô não nương thuyền tiêu dao
     {]{

   TÌNH

Sự lý đua chen giữa chợ đời
Ai người thong thả mặc vui chơi
Cho hay tất cả tùy duyên phận
Cùng gặp nhau đây trả nợ đời
Tình dã dối nghĩa nhặt lơi
Sớm chiều thay đổi giữa đời tang thương
Một mai thân mạng vô thường
Biết ai là bạn canh trường khổ vui
Khi còn tiền bạc ngọt bùi
Mặn nồng thân ái chẳng rời tấc gang
Nhằm khi bệnh chết buộc ràng
Tình xưa nghĩa củ bẻ bàng thấy ai?
Chi bằng tâm niệm hằng ngày
Hướng nguyền Phật độ định ngày vãng sanh
{]{

CHỌN BẠN

Người đời chọn bạn để mà chơi
Hoa héo hoa tươi chẳng đáng người
Cân nặng nhẹ tình không phải thế
Núi vàng đất rộng mới lên chơi   
{]{

THƠ ĐẠO Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét