PHẬT SỰ
Phật sự là việc chuyển hoá và độ thoát chúng sanh. Nói cách khác, độ chúng sanh, làm
cho chúng sanh giác ngộ là Phật sự.
Bồ tát có thể tuỳ
thuận chúng sanh là cúng dường Phật
Làm cho chúng sanh chuyển mê khai ngộ,
lìa khổ được vui
Đó là Phật sự.
Ma quân có bốn loại, còn phiền não có
84 ngàn thứ, chúng sanh vì thế khốn đốn, khó tu khó thành, khó thoát. Còn chư
Phật thì lấy chính những thứ ấy mà làm việc Phật.
Làm Phật sự phải có những việc như
sau:
1/ Phải hiểu rõ bản thân, phải có sức
mạnh và ý chí. Hiểu rõ năng lực cũng như sự hạn chế của mình (liệu cơm gắp mắm).
Con đường phụng sự độ tha là con đường
rất mực cao đẹp nhưng cũng đầy cam go, thử thách. Con đường đó không thích hợp
với những ai mang thể trạng yếu đuối, cùng với chí khí khiếp nhược, về thân và
cả về tâm. Mỗi cá nhân có thể tuỳ chọn một dạng Phật sự nào
đó, vừa sức vừa phù hợp với biệt nghiệp của mình để thực hiện. Biết rõ bản thân
để thực hiện Phật sự là tâm thể tích cực cần có của hàng xuất gia.
2/ Cần phải duy trì năng lượng thường
xuyên trong suốt quá trình thực hiện Phật sự, năng lượng thương yêu đó là đồng
thể đại bi tâm, tâm thương yêu không điều
kiện và rộng khắp, không giới hạn bởi không gian và vượt mọi khoảng thời gian
trong suốt quá trình làm Phật sự. năng lượng này cần phải song hành, và nếu như
quên mất năng lượng, hoặc năng lượng bị gián đoạn, thì mọi việc làm mang danh
là Phật sự kia đều trở nên vô nghĩa. Đó là điều được khẳng định ở kinh Hoa
Nghiêm: “Quên mất tâm Bồ đề, mà thực hành các thiện pháp, thì gọi là hành động
của ma”.
Nói theo kinh Pháp Hoa là khi làm Phật
sự cần phải: “Vào nhà Như Lai, mặc y Như Lai, ngồi toà Như
Lai”. Nhà Như Lai là tâm từ bi lớn đối với trong tất cả chúng sanh, Y Như Lai
là lòng nhu hoà nhẫn nhục, Toà Như Lai
là nhất thiết pháp không. Duy trì tất cả nhũng tâm thể vừa nêu để thực hành Phật
sự, thì diệu nghĩa của Phật pháp được thể hiện.
3/ Làm Phật sự với tâm tuỳ hỷ vô cầu, vui với niềm vui của mọi người, là điều mà người
làm Phật sự cần phải thực hiện. Phải dũng mãnh như đại nguyện Tuỳ
hỷ thứ năm trong 10 hạnh nguyện của Bồ tát Phổ Hiền, và phải giữ tâm vô dục, vô
cầu, như Đức Phật thuyết pháp với tâm từ, vì lợi tha và do lòng từ mà Thế Tôn
thuyết pháp.
Trong sự phong phú sinh động về việc
làm Phật sự của hàng xuất gia thời nay, nên cần phải minh định đâu là Phật sự,
đâu là gần với Phật sự và đâu chưa phải Phật sự ? Nên có thể chia ra làm hai loại,
hạng Phật sự xuất thế gian, và thế gian Phật
sự.
Nhập thất quyết tu, kiến thiết già
lam, cứu tế xã hội, gia nhập hội đoàn xã hội v.v... đều là những việc người xuất
gia thời nay đang miệt mài thực hiện. Tuy nhiên chưa có một sự cảnh báo hay một
sự phân định và đánh giá, đâu là những phật sự đòi hỏi người thục hiện phải có
chí khí lớn, phải có tâm và có tầm và quan trọng nhất là phải luôn có Bồ đề
tâm, chính xác hơn, mặc dù đã có sự cảnh báo từ lâu trong kinh điển, nhưng
không được nhắc lại, không được chú trọng nên dễ bị lãng quên, và cũng vì vậy
nên trong quá trình thực hiện Phật sự, do chưa nhận thức đầy đủ về bản thân, do
chưa được trang bị kỷ càng, do thiếu vắng của tri thức, trí tuệ, do chưa phòng
hộ đầy đủ và chu đáo, nên đôi khi nhân danh làm phật sự, nhưng kết quả đạt được
chỉ tiệm cận với Phật sự trong nghĩa tích cực mà thôi. Bởi lẽ một thực tế hiển
nhiên mà chúng ta cần phải bình tâm để nhận ra rằng, hấp lực của ngũ dục vẫn là
một trong những điều quan ngại và luôn mang tính thời sự xưa cũng như nay./.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét