KHÙ KHỜ
Con người vốn rất đơn giản
Nhưng đôi khi cũng rất đáng sợ
Một tấm lòng lương thiện, thì bao dung được tất cả,
Một trái tim độc ác, có thể hại vô số người
Thông thường tính toán với bạn bè thì mất đi tình cảm
Tranh chấp với người thân thì ân nghĩa không còn
Ganh đua với đồng nghiệp thì chuốc lấy đề phòng
Làm người quá tinh quái kẻ khác sẽ lánh xa
Làm việc quá khắt khe dễ khiến người
oán thán
Gặp chuyện gì cũng quyết đấu đến cùng
Có chút lợi danh thì cố tranh cho bằng hết
Cuối cùng cái mất đi là lòng người
Còn cái bản thân cũng trở nên hèn hạ
Cho nên khi đối diện với tiền tài lợi ích,
Biết
khù khờ một chút sẽ không mất hoà khí
Khi ân nghĩa bị tính toán, khù khờ một chút
Thì không thẹn với lòng,
Người tranh danh đoạt lợi, mình khù khờ một chút,
Sẽ không mệt đầu óc,
Lúc gặp thị phi, nếu khù khờ một chút, sẽ không vạ lây
Con người không ai là hoàn mãn
Dù có kẻ ngưỡng mộ, có người đố kỵ
Nhưng trong sâu thẳm mỗi người đều hy vọng
Mình không vướng phải thị phi giành giật
Người thật sự có trí tuệ sẽ không sống quá khôn ranh
Suốt ngày mưu toan các kiểu,
Mà tập lấy sự khù khờ để giữ gìn sự
lương thiện
Và tránh xa những cuộc đấu tranh không hồi kết
Cuộc đời ngắn ngủi, biết vừa lòng thoả
chí thì mới thong dong
Cuộc sống bề bộn, biết khù khờ một chút mới tự tại./.
{]
Hoa
nở rồi phải tàn
Tiền
vàng rồi sẽ hết
Địa
vị rồi sẽ thôi
Chỉ
có tính người
Là
sống mãi với thời gian
{]
0 nhận xét:
Đăng nhận xét