ĐỜI LÀ THẾ
Tự dưng ngồi
nhớ ngày xưa
Cái thời đất
nước còn chưa giàu- nghèo
Cái thời tình
người còn trong veo
Cái thời mảnh
ruộng con heo nuôi người
Cái thời nghèo
rách mồng tơi
Nhưng rất ít
chuyện đời trái ngang
Cái thời quan
chưa kịp tham
Và dân thời ấy
chưa gian chưa liều
Cái thời mà
người ta yêu
Không cần phải
tốn thật nhiều đô la
Cái thời hiếu
với mẹ cha
Kính thầy yêu
bạn, kính bà thương ông
Cái thời cái
áo, cái quần
Vá lên vá xuống
mà tâm nguyên lành
Cái thời rau đắng
nấu canh
Đơn sơ mà đượm
thắm tình quê hương
Cái thời thong
thả ra đường
Còn chưa có bọn
bất lương hoành hành
Cái thời êm ả hoà bình
Đi đâu cũng gặp
xông xênh nụ cười
Giá mà đất nước
của tôi
Người ta sống
được như thời ngày xưa ./.
{]{
Mỗi người mỗi tánh mỗi tâm
Khi vào cửa Phật
như con một nhà
Cùng nhau thực
hiện lục hoà
Chúng sanh lợi
lạc chan hoà tình thương
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét