Một thời, Thế Tôn trú ở Xá Vệ, tại vườn ông Cấp Cô
Độc, có Sumana con gái của Vua cùng năm trăm thiếu nữ hộ tống, đi đến đảnh lễ
và bạch Thế Tôn rằng:
Bạch Thế Tôn, có hai đệ tử của Thế Tôn, đồng đẳng về
tín, về giới, về tuệ, một người có bố thí còn
một người không bố thí. Sau khi thân hoại mạng chung cả hai vị ấy được
sanh lên cõi trời hoặc sanh lại cõi người thì giữa hai vị ấy, có sự đặc thù gì,
có sự sai khác gì?
Thế Tôn trả lời cho Sumana rằng: Có sự sai biệt: Này
Sumana, người có bố thí, khi được làm một vị trời hoặc được làm người đều vượt
qua người không bố thí trên năm phương diện. Đó là thọ mạng, nhan sắc, an lạc,
danh xưng và tăng thượng. Này Sumnana, người có bố thí khi được làm vị trời
hoặc được làm người đều vượt qua người không bố thí về năm phương diện này.
(Lời Phật dạy, Tăng Chi Bộ II – Quảng
Tánh trích dịch)
Lời bàn: Trong cuộc sống thường xảy
ra trường hợp cùng một công việc, cùng một thời điểm và những người thực hiện
công việc ấy vốn có tài sức ngang nhau, thế nhưng có người thành công rực rỡ và
lại có người thành công rất khiêm tốn, thậm chí còn thất bại. Đối với những
người không thành công, đa phần tự an ủi mình bằng lập luận ta chưa tới thời,
hoặc nói rằng: “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”. Ít ai nghĩ rằng, nhân tố
tiềm ẩn chi phối sự thành công hay thất bại của mỗi người chính là phước báo
của họ, do sự tu tập bố thí trong qua khứ và ngay trong hiện tại. Theo tuệ giác
Thế Tôn, nếu hai người tu tập với niềm tịnh tín Tam bảo, giới đức và trí tuệ
ngang nhau nhưng có sự chênh lệch về công hạnh bố thí thì tất nhiên người tu
tập về bố thí nhiều hơn gặt hái những phước báo, vượt thắng rất xa người không
tu tập bố thí. Sự vượt thắng này xảy ra trên năm phương diện là: thọ mạng, nhan
sắc, an lạc, danh xưng và tăng thượng. Vì thế người Phật tử tu tập giới định
huệ, phải song hành và phát huy hơn nữa công hạnh bố thí. Đỉnh cao của bố thí
là Bố thí Ba La mật, bình đẳng, vô điều kiện và vô ngã. Tu tập bố thí sẽ góp
phần thiết thực đem lại hạnh phúc, an vui cho tha nhân và trang nghiêm phước
báo tự thân.
Phước báo sống thọ và khỏe mạnh, nhan sắc dễ nhìn và
khả ái, đời sống an vui, có danh phận rõ ràng, mọi điều vốn tốt đẹp lại càng
tốt đẹp thêm (tăng thượng) là mơ ước của mọi người. Do vậy, người con Phật sống
và tu tập theo lời Phật dạy luôn thực hành bố thí và cúng dường để đời sống
hiện tại và mai sau được hạnh phúc, an lạc như ý./. (Lời bàn: Quảng Tánh)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét