Thiền
không giải thích, hoặc không phân tích bất cứ điều gì. Nó đơn thuần là chỉ
thẳng trực tiếp tâm của chúng ta, để chúng ta có thể tỉnh thức và trở thành
Phật. Thuở xưa có vị Tăng hỏi vị Thiền sư:
- Thấy tánh có khó không?
Sư trả lời: Vâng, rất khó.
Sau đó có người khác cũng hỏi Thiền sư tương
tự như vậy.
- Thấy
tánh có khó không?
- Vâng, rất dễ .
Một người khác lại hỏi: Thấy
tánh là dễ hay khó?
Thiền sư trả lời: Vâng, cũng khó và cũng dễ.
Sau đó có người hỏi Thiền
sư:
- Thế nào là thực hành
Thiền, khó hay dễ?
- Sư đáp: Khi uống nước, bạn tự biết nóng hay
lạnh.
Theo quan điểm này, có nghĩa là tâm bạn tạo ra tất
cả các pháp. Nếu bạn nghĩ rằng cái gì đó rất khó, thì nó sẽ rất khó. Nếu bạn
cho rằng một cái gì đó rất dễ, thì nó dễ. Nếu bạn nghĩ rằng cái gì đó không khó
không dễ, thì nó sẽ không phải khó hay dễ. Vậy thì, thực tế như thế nào? Đi
uống nước rồi sau đó bạn sẽ tự biết, cho dù nóng hoặc lạnh. Không tạo ra khó
hay dễ, không tạo ra bất cứ điều gì. Khi bạn đang làm một cái gì đó, chỉ cần
làm ngay, Thiền là như vậy.
Ba trường hợp sau đây là những ví dụ rất đơn giản về
cách khai thị của Thiền chỉ thẳng vào Tâm. Vào một buổi sáng Thiền sư Động Sơn
đang cân bó gai sợi. Bàn cân đang chỉ số ba cân, đang lúc đó có một vị Tăng hỏi:
“Thưa thầy, Phật là gì? Sư đáp: “Ba cân gai”. Khi ba cân gai lúc đó đang xuất
hiện trong gương tâm của sư. Đó là Tâm hiện tiền. Thật sự rất dễ dàng. Nếu bạn
đang suy nghĩ, sẽ cho là loại đáp án này có vẻ khó khăn, khi bạn không suy
nghĩ, thì tất cả mọi thứ là tỉnh giác.
Thiền sư Vân Môn “que cứt khô”. Ở nhiều nơi chùa Trung Quốc thời xưa sống
theo phương pháp nông thiền, tự canh tác để có thực phẩm cung cấp cho tự viện.
Người ta đi vệ sinh chứa giữ phân và nước tiểu rồi khuấy đều đem ủ làm phân bón
cây. Một hôm Thiền sư Vân Môn vừa đi ngang qua nhà vệ sinh, vào lúc đó có vị
Tăng đến gần hỏi: “Bạch sư phụ, Phật là gì?”. Trong khi đó, mắt Vân Môn đang
nhìn thấy chiếc que trộn phân để dựa vào vách bên nhà vệ sinh phơi trong ánh
nắng. Ngài liền đáp “que cứt khô” và tiếp tục bước đi. Trong lúc đó, tâm thiền
sư chỉ phản ánh “que cứt khô” hiển hiện trước mắt sư.
Thiền sư Triệu Châu “Cây bách trước sân”. Bồ Đề Đạt
Ma được coi là vị Thiền Tổ đầu tiên ở Trung Quốc. Trước khi Ngài từ Ấn Độ đến
đất nước Trung Quốc, Phật giáo cũng đã được thịnh hành và phát triển nơi đây
khá lâu. Có rất nhiều chùa và tu sĩ, và nhiều người học tập, nghiên cứu kinh
điển Phật giáo. Những vị đại sư khác cũng đến từ Ấn Độ và xây dựng nhiều chùa
khang trang đẹp đẽ, mở trường dịch thuật và giảng kinh. Phật giáo đã nhận được
sự ủng hộ của triều đình và trở thành quốc giáo qua một số triều đại. Tổ Bồ Đề
Đạt Ma đến Trung Quốc, Ngài nhận ra rằng, tất cả mọi người chỉ có thể hiểu lời
giáo huấn của Phật. Nhưng dường như chưa có ai nắm bắt được Tâm Phật, bởi vì họ
không thấu đạt thế nào là Chân Thiền. Tất cả mọi người chỉ cầu nguyện, cúng lễ,
thu nhận lợi dưỡng cho những chuyện đó. Vì vậy, Ngài đã quyết định phải đánh
thức Phật giáo Trung Quốc và làm cho mọi người tỏ ngộ, vươn lên tình huống tốt
đẹp hơn.
Bồ Đề Đạt Ma đã được công nhận là một Thiền sư tuyệt
vời. Hoàng đế Lương Võ nghe danh ngài, liền cho triệu thỉnh vào cung vấn đạo.
Trong cuộc tiếp kiến, Hoàng đế hỏi: “Đức Phật dạy rằng, nếu cúng dường y bát
cho nhà sư, do phước báo đó được sanh thiên. Nhưng trẫm đã cung dưỡng hằng trăm
vạn chư Tăng, tài trợ phiên dịch, sao chép kinh điển và kiến tạo hàng ngàn ngôi
chùa. Vậy Đại sư có thể cho trẫm biết có bao nhiêu công đức mà trẫm đã làm? ”
Bồ Đề Đạt Ma liền đáp: Thưa bệ hạ không có công đức
gì cả.
Hoàng Đế tỏ
ra lúng túng, chắc có lẽ ông vừa nghe lầm lời một bậc Đại sư vĩ đại của Ấn Độ,
ông lại hỏi tiếp:
- Thế thì Thánh đế đệ nhất nghĩa của Phật là gì?
- Không gì là Thánh cả, chỉ rộng lớn, sáng suốt như
hư không.
Bấy giờ Hoàng đế hoàn toàn bối rối và tỏ ra không
hài lòng.
- Tại sao thầy dám nói điều như vậy! Người đối diện
với trẫm là ai?
Bồ Đề Đạt Ma trả lời: Không biết.
Sau đó, Bồ Đề Đạt Ma nhận thấy đất nước này chưa khế
cơ, bèn rời khỏi và đi về phía Bắc Ngụy, một phần lãnh thổ Trung Quốc, nơi có
nhiều ngôi chùa nổi tiếng, nhưng Ngài tránh tất cả. Thay vào đó, ngài chọn một
hang động gần chùa Thiếu Lâm, suốt ngày ngồi quay mặt vào vách đá. Trong suốt
chín năm chỉ “Đi thẳng , không biết”.
Vì vậy, Bồ Đề Đạt Ma đến Trung Quốc là để dạy Chân
lý. Ngài đã chỉ cho chúng ta tham thiền một cách chính xác để tìm ra Con người
thật của mình. Ngài luôn luôn chỉ vào tâm, làm cách nào để chúng ta có thể đạt
được tâm mình. Từ đó sự khởi đầu của lớp học về Tâm trong Phật giáo Trung Quốc
hoặc Thiền Tông.
Thiền sư Triệu Châu “Cây bách trước sân ”. Một hôm
Triệu Châu đang đi bộ xung quanh sân chùa, có một vị Tăng bước đến chào hỏi:
Thưa sư phụ, Tại sao Bồ Đề Đạt Ma đến Trung Quốc?
Triệu Châu trả lời: “Cây bách trước sân ”
Thay vì chỉ cho vị Tăng một số lời dạy bí mật, Triệu
Châu chỉ cho vị Tăng biết rằng tất cả mọi thứ đã là Chân lý, chỉ cần tỉnh giác.
Thiền đúng nghĩa là quán chiếu rất sâu vào bên trong
để đạt được chân tánh của bạn và giúp đỡ tất cả chúng sanh tu tập chân chánh
thực sự, có nghĩa là không mong muốn bất cứ điều gì ròi xa đời sống thực tế của
bạn.Khi bạn tu tập với cái tâm vọng muốn, thì sự thực của bạn coi như đã lạc
đường và nó sẽ kéo bạn tiếp cận một số khuynh hướng địa ngục hay ngạ quỷ súc
sanh. Những lối tu như vậy không thể giúp bạn tìm thấy chân tính của bạn ./.
(Trích: Thiền Tông Chỉ Nam: giảng Thiền Sư Sùng Sơn)
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét