Tại Hàn Quốc có một vị sư già thị tịch trong chùa
của ông. Theo phong tục, thân thể của ông sẽ được hỏa táng sau một tuần thực
hiện tang lễ. Vì vậy, sau khi tẩm liệm thi thể ông trong quan tài và được quàn
nơi Tổ đường.
Sau năm ngày Tăng ni phật tử tụng kinh hộ niệm, một
âm thanh gõ vang ra từ bên trong quan tài: “Cạch! Cạch! Mở ra! Thả tôi ra! Cho
tôi ra!”. Tất cả mọi người chạy xúm lại. Một phụ nữ hét lên. Sau một hồi do dự
và lo lắng, cuối cùng họ mở nắp quan tài. Vị sư già ngồi dậy, nheo mắt. Một số
người thấy vậy ngất xỉu. Có người hét lên:
- Ồ! Sư phụ! Không phải ma. Ngài đã sống lại! Ngài
sống lại rồi chứ?
Lão sư tỏ vẻ ngạc nhiên khi nghe như thế. Ông nói:
- Ý các người cho là tôi vừa mới sống lại ư? Như vậy
tôi đã chết thật rồi ư?
- Vâng, bạch sư phụ! Ngài đã chết hơn bốn ngày nay
rồi. Hiện giờ chúng con đang làm lễ tang cầu siêu cho Ngài.
Nhưng nhà sư già không thể tin điều này. Ông nói:
- Không thể như vậy được. Tôi vừa trải qua một giấc
mơ.
- Giấc mơ ư? Mơ như thế nào?
- Tôi đã đi nhiều nơi thật thú vị. Nhà sư nói. Nhưng
sau đó tôi đã có một trải nghiệm khá kỳ lạ.
- Rồi ông kể lại trong giấc mơ, ông thấy mình ở dưới
một thân cây to lớn có nhiều mắt gỗ. Một ngôi nhà cao tầng trên ngọn cây, với
một chiếc cầu thang dài dẫn đến các cửa phía trước. Ông bước lên những bậc
thang, được chào đốn bởi những người ca hát, nhảy múa và gọi tên ông. Có một
năng lực rất mạnh kéo ông lên, không thể cưỡng lại được, giống như ông bay lên
đó. Ông lưu lại một thời gian và cảm thấy rất hạnh phúc. Đột nhiên sau đó một
người khổng lồ xuất hiện và hét lên:
- Ô này ông kia! Tại sao ông lại đến nơi này? Hãy
quay về ngay, có vẻ ông muốn ở đây lắm hả?
Người khổng lồ nhất bổng nhà sư lên và ném ông ta
trên đất. Đầu ông rơi xuống một tiếng “thịch “khá nặng, khiến ông tỉnh dậy. Ông
thấy rằng ông đã đập đầu mình vào nắp quan tài. Đó là khi ông bắt đầu gõ và kêu
la từ bên trong.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên trước giấc mơ của vị
sư già này. Ai cũng xầm xì:
- Vậy có nghĩa là như thế nào? Chuyện gì đang xảy ra?
Vị sư này đã chết, hay là ông vừa trải qua giấc mơ?
Sau đó, có vị thiền sư đi ngang qua, nghe được những
điều mà mọi người xầm xì ngạc nhiên, gây chấn động trong chùa. Vì vậy, nhà sư
già kể cho thiền sư nghe về sự trải nghiệm của ông.
Thiền sư nói:
Đây là đáp án rất dễ dàng cho giấc mơ của thầy. Thầy hãy đi ra ngoài và
nhìn vào một thân cây đứng phía trước góc sân chùa này sẽ thấu rõ.
Nhà sư già bước ra sân và thấy rằng nó giống cái cây
đóng từng nấc thang mà ông đã mơ thấy. Khi ông nhìn lên, có một chuồng chim bồ
câu được đóng chặt trên cành cây cao nhất. Hình dạng của chuồng chim rất giống
với ngôi nhà nhiều tầng mà ông đã tiếp cận trong mơ. Thiền sư nói với ông là
hãy cho người leo lên cây và nhìn vào bên trong chuồng chim, sẽ có một con chim
non mới sinh ra vừa chết.
Nhà sư già nói:
Thưa thiền sư, tất cả hiện ra cảnh này có nghĩa là gì? Tôi vẫn không
hiểu!
Mọi người cũng tỏ vẻ bối rối, Thiền sư nói tiếp:
- Tình huống này của thầy rất rõ ràng, nhưng không
ai hiểu nghiệp, vì vậy tôi sẽ giải thích: Thầy tuy đã chết, nhưng trước đây
thầy đã tạo ra một số nghiệp không tốt (Trong cuộc sống của mình hễ “tình”
nhiều mà “tưởng” ít, thiếu phước báo ắt sẽ đọa vào loài bàng sanh thú chạy. Nếu
có tạo phước thì được tái sanh làm người. Còn như tạo nghiệp “tưởng” nhiều mà “tình”
ít, cộng với phước báo thì sẽ sanh cõi trời hoặc thần linh. Nếu thiếu phước
báo, sẽ trở thành các loài chim bay. Do vậy, thần thức của thầy nhập vào làm
con chim non này. Âm nhạc và nhảy múa mà thầy nghe được là do tất cả các đệ tử
và pháp lữ của thầy hết lòng thành kính hộ niệm để nguyện cầu cho thầy được
sanh về cõi lành. Nhưng nghiệp thức, thầy bị quyến rũ sanh trong loài chim bồ
câu. May nhờ có tâm thành tín của ban hộ niệm rất mạnh mẽ, vì vậy pháp lực của
họ kéo thầy. Khiến thầy không thể trở thành con chim non này được, cho nên con
chim non này mới sanh ra phải chết, để thần thức của thầy trở về dương thế, vì
thầy vẫn còn nghiệp làm người chưa dứt.
Người sư già gật đầu tỏ ra thấu hiểu bèn nói với mọi
người:
- A Di Đà Phật. Thật là tội lỗi! Tôi xin cảm ơn các
vị đã vì tôi mà tu tập chăm chỉ, hết lòng cầu nguyện cho tôi. Các vị đã cứu
giúp tôi.
Thiền sư nói: Bây giờ thầy phải trả lại tiền phúng
viếng lễ tang cho họ. Chỉ đi thẳng, không biết. Khám phá ra chân tánh của mình,
và điều đó sẽ giúp cho các hàng đệ tử của thầy sau này.
- A Di Đà Phật. Xin đa tạ lời khai thị của ngài,
thưa thiền sư. Vị sư già nói xong liền cúi đầu thi lễ.
Như vậy, khi mọi người cùng nhau tu tập và thực hiện
những điều thiện này, họ tạo ra một số nghiệp lành cùng với nhau. Đức Phật dạy,
khi bạn đi bộ xuống đường phố và chỉ chạm vào vai một vài người, đó chính là
bạn đã tác nghiệp với họ hơn năm trăm kiếp. Thật là thú vị.
(Trích: Thiền Tông Chỉ Nam: giảng Thiền Sư Sùng Sơn)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét