Một thời, Thế
Tôn đang bộ hành giữa dân chúng Magadha.
Các nam cư sĩ làng Patali đi đến, đảnh lễ và bạch Thế Tôn:
Mong Thế Tôn
trú ở giảng đường của chúng con.
Thế Tôn nhận
lời rồi đến giảng đường bảo các nam cư sĩ làng Patali rằng: Này gia chủ, có năm
điều nguy hại cho người phạm giới. Thế nào là năm? Ở đây, này các gia chủ,
người phạm giới do nhân duyên phóng dật nên hao mất tài sản, đây là nguy hại
thứ nhất. Thứ hai là tiếng xấu đồn xa, Thứ ba là ở trong chúng hội lòng sợ hãi,
e thẹn, thứ tư là khi chết tâm si ám, thứ năm là sau khi mạng chung sanh vào
đọa xứ, địa ngục.Đây là năm điều nguy hại do tâm phóng dật đưa đến sự nguy hại
do không giữ giới.
Này gia chủ,
có năm điều lợi ích cho người giữ giới. Thế nào là năm. Này gia chủ, do nhân
duyên không phóng dật nên: 1- Tài sản được lớn mạnh, không hư hao, Thứ hai
tiếng tốt đồn xa, Thứ ba ở trong hội chúng tâm không sợ hãi. Thứ tư khi chết
tâm không si ám, Thứ năm sau khi chết sanh vào thiện thú, thiên giới, đây là
năm điều lợi ích của người giữ giới, do nhân duyên không phóng dật mà có sự lợi
ích đời này và đời sau.
(Tiểu bộ I, kinh Tự thuyết, chương 8)
Lời bàn: Hàng Phật
tử sau khi quy y thì phát nguyện thọ trì 5 giới, phát nguyện không sát sanh,
không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối và không uống rượu trong suốt cuộc
đời. Thọ giới và giữ giới trong đạo Phật hoàn toàn mang ý nghĩa tự giác và tự
nguyện ngõ hầu thành tựu nhân cách của người con phật và đạt được nhiều lợi ích
trong cuộc sống.
Giới pháp như ngọn đèn soi sáng bóng đêm giúp người
đi đường không lạc lối. Giới như hàng rào che chắn, bảo vệ cho người thọ trì
vượt thoát những cám dỗ, hiểm nguy. Giữ giới chính là ý thức tự giữ gìn sự an
toàn và hạnh phúc cho chính mình. Vì thế, người Phật tử hoàn toàn chủ động
trong việc cải thiện phước báo của mình ngày một tốt đẹp hơn, đồng thời chịu
trách nhiệm hoàn toàn trước mọi hành động của mình mà không hề bị trừng phạt
hay được ban ơn từ thần linh hoặc một đấng thiêng liêng nào.
Người sống vượt qua khỏi giới pháp (không giữ giới),
thì ngay lập tức năm nguy hiểm đón chờ. Nếu không dừng lại và chuyển hóa những
hành vi giết hại, trộm cắp, tà dâm, nói dối và say sưa, nghiện ngập thì hậu quả
về mất mát hư hao tài sản, tai tiếng, sợ hãi, si mê và khi chết đọa vào địa
ngục là điều không thể tránh khỏi. Ngược lại, tuân thủ và gìn giữ giới pháp đã
thọ thì chắc chắn gặt hái năm điều lợi ích là giữ vững tài sản không hư hao,
tiếng tốt đồn xa, tự tin trước mọi người, tâm hồn trong sáng và phước báo trời
người ở đời sau.
Phật dạy:
Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi; Hãy tự mình nương tựa hải đảo của chính mình.
Như Lai là Bậc Y Vương tùy bệnh cho thuốc, Như Lai chỉ là Bậc Thầy dẫn đường…
Vậy thì, muốn lành bệnh thì phải tự mình uống thuốc, muốn đến đích tự mình bước
đi, muốn lợi ích và an vui thì người con Phật phải tự giữ giới. Hạnh phúc hay
khổ đau, lợi ích hay nguy hiểm đều ở nơi tự tâm, đều phụ thuộc vào việc tuân
thủ hay hủy phạm giới pháp. Cho nên tự ý thức, hành động theo giới pháp để được
lợi ích, an vui trong đời này và đời sau là phương châm sống của người con Phật
./.
(Lời bàn: Quảng Tánh)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét