Một thời, Thế
Tôn trú tại Kapilavathu (Ca Tỳ La Vệ) kêu các Tỳ kheo nói rằng:
Này các Tỳ
kheo, có bốn pháp làm cho người đệ tử được gọi là giàu có, có tài sản lớn, có
danh tiếng lớn. Thế nào là bốn pháp làm cho được giàu có và danh tiếng lớn.
Này các Tỳ
kheo, vị Thánh đệ tử thành tựu lòng tin tịnh tín bất động đối với Phật. “Đây là
Như Lai, bậc A La Hán, Phật, Thế Tôn” Đây là phước đức sung mãn, thiện sung
mãn, là nơi dẫn đến an lạc đệ nhất. Lại nữa, này các Tỳ kheo, vị Thánh đệ tử
thành tựu lòng tịnh tín bất động đối với Pháp…Đối với Tăng …Thành tựu các Giới
được các bậc Thánh ái kính, đưa đến thiền định. Đây là phước đức sung mãn,
thiện sung mãn, món ăn cho an lạc thứ 2, thứ 3 và thứ 4.
Này các Tỳ
kheo, đó là bốn pháp đưa đến bốn phước đức sung mãn, thiện sung mãn, lạc sung
mãn.. Thành tựu bốn pháp này, vị đệ tử được gọi là rất giàu có, có tài sản lớn,
có danh xưng lớn.
(Là người
tin vào bốn pháp bất hoại, gọi là “Tứ
bất hoại tín” là có lòng tin bất động vào Phật, Pháp, Tăng và Giới, không bao
giờ thay đổi, là người giàu có, sung mãn, an lạc)
(Tương
Ưng Bộ V, phẩm Phước đức sung mãn, phần Rất giàu)
Lời bàn: Tiền bạc, của cải là biểu trưng cho sự giàu
có, là mục tiêu để phấn đấu của mọi người. Làm giàu lương thiện để ổn định cuộc
sống và góp phần xây dựng xã hội, là phương châm sống của những người chân
chính. Để đạt được sự giàu có, sung túc về phương diện vật chất ắt phải có một
phước báo lớn, không phải ai cũng có được. Tuy vậy, sự giàu có vật chất vốn rất
tạm bợ, mong manh, khó tìm nhưng dễ mất, bên cạnh tiêu chí làm giàu về tiền
bạc, tài sản con người cần phải làm giàu tâm hồn, phải thực sự giàu có về
phương diện tinh thần.
Theo tuệ giác của Thế Tôn thì việc thành tựu niềm
tin bất động vào Phật, Pháp, Tăng và thành tựu Giới luật đưa đến thiền định mới
được gọi là giàu, rất giàu. Đây chính là
tài sản tinh thần của tất cả những người con phật. So với tài sản vật chất tạm
bợ thì tài sản tinh thần này rất ổn định, làm giàu cho những ai sở hữu nó không
chỉ trong đời này mà cả những đời sau. Con đường đi đến giàu có tinh thần này
không đi kèm theo với sự trả giá bằng máu và nước mắt, hoàn toàn vắng bặt tham
vọng, toan tính, hận thù cùng với tất cả sợ hãi, lo âu, giàu có mà cực kỳ an
vui, thanh thản và tự tại .
Trong bối cảnh đất nước ngày càng phát triển, kinh
tế xã hội gia tăng đáng kể, những người con Phật cũng ngày càng giàu lên, trong
đó tất yếu có cả hàng ngũ xuất gia. Với tinh thần phương tiện, tất cả những
người con phật đều có thể làm giàu về phương diện vật chất vì đời sống tự thân,
gia đình và thực hành bi nguyện độ sanh. Tuy nhiên, dẫu cho sự làm giàu này
hoàn toàn chân chính, lương thiện và đúng chánh pháp thì vẫn không đạt được sự
giàu có đích thực. Vì thế, những ai bám víu, cố chấp vào sự thành tựu vật chất
mà chểnh mãng việc làm giàu tinh thần, theo tuệ giác Thế Tôn, người ấy thực sự
nghèo nàn.
Mỗi người con Phật ngoài việc làm giàu vật chất phải
chú trọng đến làm giàu tinh thần. Chỉ có gia tài Phật pháp mới thật sự giàu có
và bền vững. Làm giàu tinh thần tức thành tựu tịnh tín bất động với Tam bảo.và
Giới luật mới thực sự là giàu, rất giàu, có tài sản lớn, có danh xưng lớn. (Lời
bàn: Quảng Tánh)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét