CẢM ƠN ĐỜI
Cảm ơn đời cho ta nhiều ưu đãi
Được làm người với đầy đủ lục căn
Được yêu thương, đồng cảm mỗi khi cần
Xin biết đủ sống đời không sân hận
Cảm ơn đời khi ta luôn lành lặn
Ở ngoài kia, bao số phận không may
Phải đương đầu với khốn khó hằng ngày
Họ vẫn sống, và cảm ơn sự sống
{]{
Khi bị gục ngã
không phải là khổ đau
Đau là ta không biết đứng vững
sau khi bị ngả
{]{
Di chúc không phải là tài sản,
của cải
Mà tâm đức mới là tài sản di
chúc
{]{
Ở cho có Đức không sức mà ăn
Ở cho có Đạo mới có gạo nấu
{]{
Tôi muốn hạnh phúc ?
Chỉ cần bỏ cái Tôi và giảm cái
Muốn
Là bạn có Hạnh phúc.
(Do cái Tôi quá lớn và cái Muốn quá nhiều
nên sanh ra đau khổ, đau khổ có mặt là không có hạnh phúc. Chỉ cần buông cái
Ngã và xả cái ham Muốn là bạn thật sự có hạnh phúc)
Phải học hạnh “thiểu dục tri túc”
{]{
Hạnh
phúc là gì, bao lần ta lúng túng
Hỏi
nhau hoài mà tìm mãi không ra
{]{
Của
tiền quý báu tham rồi bỏ
Tội
phước đem theo trả với vay
{]{
Không
phải kiếm được nhiều tiền là hạnh phúc
Mà là
cho ra bao nhiêu mới là hạnh phúc
{]{
Không
phải danh cao, địa vị lớn, quyền lực nhiều mới là hạnh phúc.
Mà hạnh
phúc chỉ khi nào tâm hồn trong sáng an tịnh đó là hạnh phúc.
{]{
Nếu ta tốt thì ngày nào cũng tốt
Nếu ta xấu thì ngày nào cũng xấu. Xấu tốt tuỳ
theo đạo đức của mình. Chứ thật ra không có ngày tốt xấu, năm tháng tuổi tác tốt
xấu, phương hướng tốt xấu..
{]{
Có một cư sĩ hỏi một vị thiền sư: Bạch sư phụ làm sao giúp con giải thoát.
Thiền sư đáp: Ai trói cột ông
Vị cư sĩ liền giác ngộ, nhìn lại không ai trói buộc mình, do
mình cố chấp quá nặng đấy thôi.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét