GIỚI THỂ VÔ BIỂU
Hỏi: Xin cho biết giới
thể vô biểu là gì? Nếu vô biểu thì làm sao một người phát tâm thọ giới biết được
là mình đã đắc giới? Có thể xảy ra trường hợp một giới tử đến Giới đàn thọ giới
trở về mà không đắc giới không?
Đáp:
Theo luật Tứ Phần, giới được phân chia theo từng yếu nghĩa riêng biệt gọi là Giới
tứ biệt gồm: Giới pháp, giới thể, giới hạnh và giới tướng. Giới thể là thể tính
của giới, tức công năng ngăn ngừa những điều sai quấy phát sinh từ tâm hành giả
sau khi thọ giới đồng thời cũng là ý chí phụng trì và niềm tin nơi giới pháp (Từ
điển Phật học Huệ Quang).
Vô biểu là không biểu hiện
ra. Theo luận Câu Xá: “Vô biểu, tuy tự thể là sắc pháp như hữu biểu nhưng không
thể biểu thị cho người khác biết, nên nói là vô biểu”. Ngoài đặc tính vô biểu,
giới thể còn có tính chất vô tác (ngài La Thập), không cần tạo tác. Vì giới thể
vốn không hiển bày, không cần tạo tác mà phòng hộ thường hằng, liên tục nên được
gọi là vô biểu, vô tác.
Có ba thuyết khác nhau về giới
thể. Trước hết, Hữu bộ cho rằng, giới thể thuộc sắc pháp (vật chất) tức những
biểu hiện rõ rệt ở thân, khẩu khi đắc giới. Đó là một loại sắc pháp tế nhị do tứ
đại sanh ra công năng ngăn chặn tà ác nên gọi là vô biểu sắc. Kế đến, kinh bộ
và Duy Thức tông cho rằng giới thể thuộc tâm pháp (tinh thần). Bởi lúc thọ giới
có sự dấy động của tâm sở Tư, những hạt giống của tâm sở này tương tục phát triển
và sinh ra công năng ngăn ngừa điều ác. Giới thể nương vào biểu sắc lúc thọ giới
mà thành nên gán cho nó tên là sắc nhưng
thật nó là tâm pháp. Và luận Thành Thật cho rằng giới thể là phi sắc phi tâm
pháp (chẳng phải vật chất và tinh thần) vì giới thể không có hình chất nên chẳng
phải sắc, không duyên lự nên chẳng phải là tâm (Từ điển Phật học Hán- Việt).
Như vậy, giới thể vô biểu
hay vô tác là tên gọi đầy đủ nhằm làm sáng tỏ những tính chất vô biểu, vô tác của
giới thể. “Đó là một loại ấn tượng có thể tạo ra năng lực chi phối các hoạt động
của thân, khẩu, ý. Năng lực ấy tuy không thấy được bằng mắt nhưng tác dụng rất
rõ. Đó là ngăn ngừa được sự bất thiện của thân, khẩu, ý. Đây chính là cốt lõi của
Tỳ kheo và Tỳ kheo ni giới”. (Thích Viên Giác, Nền tảng thiết lập Giới).
Tuy vô biểu nhưng người thọ
giới lúc đắc giới vẫn cảm nhận và kinh nghiệm được. Đắc giới tức thành tựu hay
đạt được giới thể. Khi giới tử với tâm tha thiết, thành khẩn cầu giới pháp ở
trong đàn giới thanh tịnh, hùng tráng và trước hội đồng thập sư uy đức trang
nghiêm cùng năng lực hộ niệm của Tam Bảo khiến những hạt giống thiện lành trong
tâm giới tử bừng bừng phát khởi. Và trong giờ khắc thiêng liêng đó, giới tử tiếp
nhận được một luồng năng lượng làm chấn động tâm tư, một cảm giác hân hoan khó
tả nhẹ nhàng, lâng lâng tràn ngập thân thể và tâm hồn. Những biểu hiện khác lạ
trước đây chưa từng có ấy tràn ngập thân tâm chứng tỏ giới tử đã tiếp nhận một
năng lượng mới, thành tựu giới thể.
Cũng có thể có những giới tử
không bị những rúng động mạnh mẽ khi tiếp nhận và đạt được giới thể nhưng công
năng của giới thể phát sinh trong sống hằng ngày sau khi thọ giới giúp họ biết
rõ là đã đắc giới. Cụ thể là khi đối diện với những cám dỗ, phiền não, có nguy
cơ phạm giới thì giới thể phát huy hiệu lực ngăn cản giúp chúng ta chánh niệm,
sực tỉnh để dừng lại và vượt qua. “Nó giống như sự phản xạ có điều kiện của một
người học võ lâu ngày, có khả năng phòng vệ sinh mạng của mình trong bất cứ lúc
nào và dưới bất cứ trường hợp nào. Luật nghi biệt giải thoát là khả năng phòng
hộ thân và ngữ không cho đi vào các hoạt tộng bất thiện, do đó thế lực của giới
thể vô tác có ảnh hưởng trực tiếp ngay trên những phản xạ của thân và ngữ ( Hoà
thượng Thích Trí Thủ, Yết ma yếu chỉ).
Như vậy, đắc giới là một sự
thật có thể chứng nghiệm được rõ ràng nơi tự thân của mỗi cá nhân trong và sau
khi thọ giới và như thế, sự không đắc giới vẫn có thể xảy ra nếu giới tử, giới
sư và giới đàn thiếu trang nghiêm, thanh tịnh mà nhất là giới tử không thật sự
phát tâm cầu giới pháp một cách khẩn thiết, chân thành. Do vậy, vai trò và
trách nhiệm của ban kiến đàn, hội đồng thập sư trong Đại giới đàn cực kỳ to lớn,
nặng nề. Khi giới tử đem hết tâm thành phủ phục, cầu giới pháp nhằm thành tựu
giới thể, tác thành nên giới thân huệ mạng, vì truyền và thọ rõ ràng, cụ thể
nên những bậc có trách nhiệm trong giới
đàn cần y Pháp, y Luật để tứ chúng được ân triêm công đức./.
Trích Phật pháp Bách vấn tập II
Phục lục: Có thọ giới mới có đắc giới thì sự tu tập mới có
sự chuyển hoá thân tâm, vì thế đắc giới đóng vai trò quan trọng trong việc tu tập.
Muốn có đắc giới hành giả phải phát tâm cầu giới pháp, cho nên phải có thầy
truyền mới có người nhận. Trong trường hợp như quy y cũng là phương pháp truyền
trao giới pháp. Vì thế những người ghi danh quy y, mà không có mặt đối trước
Tăng để phát nguyện quy y, thì việc quy y ấy không thành quy y, nên không đắc giới, cho nên việc tu tập của người đó
không bao giờ tinh tấn. Ví như ghi danh vào lớp học, nhưng không đi học thì
không thể gọi là học sinh thực thụ được. Có rất nhiều người quy y nhưng thành tựu
sự tu học thì rất ít, là do sự phát tâm cầu giới pháp không chân thành và tha
thiết nên dẫn đến kết quả không cao là vậy.
Ba loại giới: Giới tướng, giới hạnh và giới Thể. Từ công năng
của giới Thể kích hoạt nên giới tướng và giới hạnh. Công năng giới Thể, thể hiện
trên tướng trạng oai nghi của người có Giới đức, nói năng từ tốn khiêm cung độ
lượng, không câu chấp v.v… mọi việc làm không phạm vào lỗi lầm đem lại lợi ích
cho nhiều người. Vì thế khi thọ giới là lãnh thọ giới thể. Giới thể này một nguồn
năng lượng tiếp nối từ chư Phật, Bồ tát và chư tổ sư truyền đến chư Tăng Ni. Giống
như nguồn điện được phát ra từ nhà máy điện, rồi chuyền tải đến các nơi xa hoặc
gần. Những thiết bị nào có tánh chất truyền được điện thì sẽ tiếp được điện.
Khi đã tiếp được nguồn năng lượng của điện rồi, người ta sẽ có vô vàng cách sử
dụng và vô cùng lợi ích không thể tính kể được. Cũng vậy, nguồn năng lượng của
giới Thể tuỳ sự tu tập của mỗi người mà công năng khác nhau. Nguồn năng lượng của
Phật và Bồ tát cực kỳ lớn bao trùm cả ba ngàn thế giới. Còn năng lượng của người
phàm phu tu tập thì có giới hạn, giống như điện của bình Ac quy so với điện của
nhà máy không thể so lường được. Nhưng dù là điện của bình Ac quy cũng thắp
sáng phá màn tối của ban đêm trong một phòng, hay là chạy được một cái quạt
v.v.. Chúng ta tu tập ứng dụng nguồn năng lượng nhỏ như điện bình Ac quy cũng đủ
để thắp sáng cho tự thân ta không bị lầm đường lạc lối và cũng hướng dẫn được số
người đi theo ra khỏi đường mê. Vì thế, giới Thể rất quan trọng, nhưng phần
đông những người tin Phật chưa hề hay biết, cho nên khó tu khó thành là vậy./.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét