THỜ VONG Ở CHÙA,
THỜ ẢNH NGƯỜI THÂNTRONG NHÀ
Hỏi:
Cha tôi vừa qua đời cách nay hơn năm tháng. Khi cha mất, có người xem giờ cho
biết cha tôi đi vào giờ xấu, có quỷ sứ canh đường, nên phải gởi vong lên chùa.
Sau khi chôn cất xong tôi đã gởi vong cha lên chùa. Tôi nghe một số người nói
trong 49 ngày cha tôi cũng không nhận được lộc. Hiện tôi rất đau khổ và hoang
mang khi mất đi người cha vô vàn yêu thương đồng thời lại mông lung nghĩ về cuộc sống của cha ở cõi âm. Xin giải thích
thêm cho tôi về việc này? Chết vào giờ không tốt nghĩa là thế nào? Và việc đưa
vong cha tôi lên chùa có thể giúp được gì?
Trên bàn thờ
gia tiên của gia đình tôi thờ hình ảnh của người thân. Tuy nhiên, có người nói
rằng thờ hình ảnh như thế là không nên vì những vong hồn có oán thù với người
thân của mình sẽ nhận ra hình ảnh và đến phá hại những người trong gia đình. Điều
ấy có đúng không?
Đáp:
Theo quan niệm của Phật giáo, sống chết là lẽ thường nhiên, khi trút bỏ xác
thân nầy, thần thức tuỳ theo nghiệp mỗi người đã gây tạo mà thọ sanh vào một
trong sáu đường (Lục đạo thuộc Dục giới gồm trời, a tu la, người, súc sanh, ngạ
quỷ và địa ngục). Ngoài ra những người nhờ duyên lành tu tập thiền định thì có
thể sanh vào cõi Sắc giới hoặc Vô sắc giới
và những bậc Thánh đã giải thoát an trụ Niết bàn hoặc các quốc độ của
chư Phật (vượt ra ngoài Tam giới- Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới). Trong đạo
Phật không có quan niệm về cõi âm. Vì cõi âm hay thế giới bên kia không phải là
thế giới của người chết như quan niệm nhân gian mà có thể hiểu là những cảnh giới
khác với cảnh giới loài người.
Đối với vấn
đề giờ chết tốt hay xấu là quan niệm của
nhân gian, ảnh hưởng văn hoá và phong tục người Trung Hoa. Phật giáo không chú
trọng đến vấn đề chết vào ngày giờ nào, tốt hay xấu. Bởi giờ khắc của sanh tử
là do nhân duyên, còn duyên thì tụ, hết duyên thì tán. Quan trọng là chết như
thế nào, có bình an và thanh thản hay không? Có được phúc duyên gặp chư Tăng
cùng bạn hữu trợ niệm và giúp đỡ nhằm giữ vững chánh niệm, niệm Phật lúc lâm
chung để được theo Phật về Cực Lạc hay không? Nếu hội đủ những nhân duyên này
thì người chết ra đi đúng giờ tốt.
Sau khi chết,
hương linh được gửi vào chùa, chắc chắn họ sẽ hưởng được lộc do nhà chùa và
thân nhân dâng cúng. Tuy nhiên, vong linh chỉ hưởng thực phẩm và hương hoa dưới
dạng mùi vị. Do vậy,thân nhân cần hạn chế việc cúng cho vong linh quá nhiều đồ
vàng mã như xe cộ, nhà cửa và các vật dụng cá nhân…vì tốn kém mà không có lợi
ích. Trong khi, hương linh cha của bạn rất cần và thụ hưởng trọn vẹn, đầy đủ nhất
những phước báo mà bạn và những người thân làm phước để hồi hướng cho vong
linh. Do vậy, phương thức thiết thực nhất cho người chết hưởng “lộc” là thân
nhân ngoài sự cúng kính, cần làm các việc thiện lành như tu học, tụng kinh, lễ Phật, bố thí cho người nghèo, cúng dường Tam
bảo… rồi đem công đức và phước báo ấy hồi hướng cho hương linh để họ nương nhờ
phước đức ấy mà chuyển nghiệp, tăng phước để sanh vào cảnh giới an lành.
Theo truyền
thống Phật giáo Việt Nam, khi người thân mất an táng xong có thể thờ tại tư gia
và cũng có thể thỉnh vong thờ tại chùa hoặc cả hai. Không hẳn chết vào ngày giờ
xấu mới thỉnh vong thờ ở chùa mà tất cả các vong đều cần đưa đến chùa (nếu đủ
duyên). Nhờ gần gủi với Tam bảo nên hương linh được nghe kinh, biết tu tập,
không làm các điều ác v.v..để sớm thức tỉnh, chuyển hoá và sanh vào cảnh giới
an lành.
Về vấn đề ảnh
thân nhân ở gia đình, quan niệm trên chỉ là sự suy diễn theo tâm lý và tập tục
của chúng ta, không phù hợp với sự thật. Các vong hồn không nhận lầm hình ảnh
là kẻ thù như con người hay lầm tưởng vì họ có “thần thông” đồng thời họ cũng
không vì oán thù với người thân của chúng ta mà truy sát thân nhân được.
Thế giới
không chỉ là đối cực âm dương, sống chết mà rất đa dạng. Mỗi loài một nghiệp
khác nhau và không dễ tác động hoặc chi phối lên các dạng chúng sanh khác. Mặt
khác, nếu chúng ta có đủ phước đức nhờ gia đình biết kính thờ Tam bảo, thường tụng
kinh, lễ Phật, sống đạo đức và làm các điều thiện thì các Đức Phật, Bồ tát, chư
vị Hộ pháp, thiện thần sẽ luôn hộ niệm
chúng ta. Và nhất là, nếu chúng ta có tu tập thì phước ấy sẽ khiến các vong hồn,
quỷ thần kính trọng, không những không dám xúc phạm mà còn hộ trì nữa.
Do đó, việc
thờ ảnh của thân nhân trên bàn thờ gia tiên là bình thường. Có điều, sự thờ phụng
ấy cần phải tôn nghiêm, trang trọng, ngăn nắp và thẩm mỹ. Nếu hội đủ duyên lành
thờ Phật, Bồ tát thì kẻ còn cũng như người mất trong gia đình đều được hộ trì
và lợi ích hơn./.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét