THIỀN VÀ TỊNH THEO CÁCH NHÌN CỦA THIỀN SƯ
Thiền sư Chân Nguyên nói “Cực
lạc không rời pháp giới, đến chỗ cuối cùng thì chung một giác tánh trong sáng
chứ không có riêng”, “Như như diệu trạm không thừa thiếu, bình đẳng Di Đà chiếu
mười phương”. Pháp giới bao dung không thiếu không dư, tự tánh Di Đà ai cũng
có, và soi sáng khắp mười phương. Như vậy theo cái nhìn của Thiền sư Chân
Nguyên đứng về mặt lý tánh thì Thiền và Tịnh không hai không khác.
Tổ sư Nguyên
Thiều (1648- 1728) cũng ứng dụng Tịnh độ trong thiền phái làm phương pháp chánh
nệm tu tập. Tổ sư dạy quy tắc niệm Phật cần yếu trong 10 bài trong đó có đoạn:
“Xuất gia cần yếu niệm Phật, niệm niệm yếu sanh Cực lạc, niệm đáo bất niệm nhi
niệm, Di Đà tất tùy tha đắc”. Xuất gia phải cần chuyên niệm Phật, mỗi niệm đều
cầu sanh về nước Cực lạc, niệm đến khi không niệm mà có niệm thì Đức Di Đà sẽ
hiện ra trước mắt. Thiền sư Vĩnh Minh
Diên Thọ cho rằng:
Có thiền
không Tịnh độ
Mười người tu
chín người trật
Có thiền có Tịnh
độ
Muôn người tu
không mất một người
Ai ơi lòng thật
chớ nghi
Tu hành đắc
chí liễu kỳ tử sanh
Tuy rằng vạn
quyển thiên kinh
Chẳng qua sáu
chữ Hồng danh rất mầu
Sáu chữ Nam Mô A Di Đà Phật rất mầu nhiệm, tóm thâu cả vạn quyển thiên
kinh. “Tuy rằng vạn quyển thiên kinh, Chẳng qua sáu chữ Hồng danh rất mầu, Vui
lòng một chuỗi giới châu, Sớm khuya tưởng niệm công phu mà lần”. Trong Văn tế cô hồn Nguyên Du “Kiếp phù
sinh như hình bào ảnh, có câu rằng. vạn cảnh giai không- Ai ơi lấy Phật làm
lòng- Tự nhiên siêu thoát ở trong luân hồi.
“Ai ơi lấy Phật làm lòng” tức lấy tâm của Phật làm lòng của mình, lấy
nguyện của Phật làm nguyện của mình, lấy hạnh của Phật làm hạnh của lòng mình,
vì lòng mình với lòng của Phật là một, nghĩa là cùng một tâm không khác, thì nhất
định ngay đó sẽ được siêu thoát cõi luân hồi.
Trong kinh Bảo Tích phẩm Pháp hội quán
Vô lượng thọ Đức Phật giảng về thế giới Cực lạc cho hoàng hậu Vi Đề Hi như sau.
“Phật Di Đà cách đây chẳng xa, bà nên nhiếp miệm quán kỷ cõi nước ấy thì tịnh
nghiệp được thành. Nay ta vì bà mà nói rộng các pháp quán, cũng khiến đời vị
lai tất cả hàng phàm phu, những người muốn tu tịnh nghiệp được thọ sanh Tây
phương Cực lạc quốc độ. Này Vi Đề Hi! Người muốn sang nước Cực lạc ấy nên tu ba
phước. Một là hiếu dưỡng cha mẹ, kính thờ
bực sư trưởng, có tâm nhân từ chẳng giết hại và tu tập 10 nghiệp lành. Hai là
thọ Tam quy, đầy đủ các giới cấm và chẳng sai phạm oai nghi. Ba là phát Bồ đề tâm, sâu tin nhân quả, đọc tụng
kinh điển Đại thừa, và khuyên dạy sách tấn người tu hành. Ba sự như vậy gọi là
tịnh nghiệp. Này Vi Đề Hi! Ba nghiệp ấy
là chánh nhân tịnh nghiệp của tam thế chư Phật quá khứ vị lai hiện tại” .
Đức Phật dạy
muốn được vãng sanh đầu tiên phải tu ba phước, thực hiện hiếu đạo và tu thập
thiện nghiệp, thọ tam quy, đó là chánh nhân tịnh nghiệp, phải phát Bồ đề tâm,
tin sâu nhân quả, đọc tụng kinh điển Đại thừa. Nếu hành giả thực hiện trọn vẹn
ba phước như vậy thì việc vãng sanh Cực lạc sẽ thành tựu viên mãn./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét