NHỚ MÃI ƠN THẦY
Cha mẹ sinh ra thân, huệ Thầy giáo dưỡng
Biết làm sao nói hết ơn Thầy
Đời bồng bềnh như những án mây trôi
Trôi dạt mãi không một nơi dừng lại
Từ dạo ấy Thầy dang tay tế độ
Cuộc đời con mới thấy được ánh mai
Tình đạo pháp tìm đâu có được
Giáo pháp Phật cho con mắt sáng ngời
Lời Thầy dạy chắp cánh bay xa
Lúc tăm tối, Thầy là ánh trăng già soi
lối
Rọi từng bước, gập ghềnh phía trước
Con đường đất năm xưa dẫn đến chùa
Nắng vàng hoa lý gió đưa cảnh thiền
Chùa nơi che chở thôn làng bình yên
Bóng thầy thấp thoáng, Tháp nghiêng
nghiêng buồn
Cảm niệm của
cư sĩ: Quảng Từ Vân
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét