PHƯƠNG PHÁP GIỮ CHÁNH NIỆM LÚC LÂM CHUNG
Người niệm Phật khi sắp mãn
phần, muốn được sanh tịnh độ, thì điểm cần yếu là đừng sợ chết. Phải thường
nghỉ thân này nhơ nhớp, biết bao điều khổ luỵ trói vây. Nếu bỏ được thân huyển
hôi nhơ nầy để được sanh về Cực Lạc thọ thân kim cương thanh tịnh, sẽ thoát
khỏi luân hồi khổ thú, hưởng vô lượng sự an vui. Ví như bỏ chiếc áo cũ rách nhơ
để đổi lấy đồ trân phục quý giá thì còn điều nào vui thích bằng. Nghỉ như thế,
buông hẳn thân tâm không còn lo buồn tham luyến. Lúc vừa có bệnh, liền tưởng
đến sự vô thường, một lòng niệm Phật chờ chết. Nên dặn thân thuộc chớ lộ vẻ bi
thương, cùng bàn việc hay dỡ trong nhà. Nếu có ai đến thăm, chỉ khuyên nên vì
mình niệm Phật, đừng hỏi thăm chi khác, cũng không nên dùng lời dịu dàng ai ủi,
chúc cho sớm mau được lành vui, vì đó chỉ là chuyện bông lung vô ích. Phải bảo
trước cho quyến thuộc biết, lúc mình bệnh ngặt sắp chết, đừng rơi lệ thương
khóc, hoặc phát ra tiếng than thở âu sầu, làm cho kẻ lâm chung rối loạn tâm
thần, lạc mất chánh niệm. Nói tóm lại, tất cả chỉ giữ một việc xưng danh trợ niệm
cho đến sau khi tắt hơi 12 hoặc 24 giờ. Nếu lúc lâm chung có được bậc thiện tri
thức hiểu rành về tịnh độ, thường đến khuyên thì thật là diệu hạnh. Như lúc lâm
chung biết áp dụng phương pháp này, tất sẽ được vãng sanh không còn nghi ngờ gì
nữa .
Việc vượt qua cửa tử là điều
rất quan hệ lớn lao, phải tự mình gắng sức mới được. Nếu một niệm sai lầm, tất
nhiều kiếp sẽ chịu khổ luỵ, đâu có ai thay thế cho mình? Phải chú ý nghỉ suy và
ghi nhớ kỹ ./.
Thiện Đạo Đại Sư
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét