TU LÀ GÌ?
Tu là sửa chữa cái
Tâm
Để
cho con tránh, lỗi lầm đau thương.
Tu là phải biết tựa nương,
Ba ngôi Tam Bảo, yêu thương muôn Loài.
Tu là phải biết đúng sai,
Để Tâm thanh tịnh, không vay nợ nần.
Tu là phải học thanh bần,
Cơm rau dưa quả, mà
lần hột Châu.
Tu là phải biết hồi đầu,
Thờ Cha kính Mẹ, nguyện cầu bình an.
Tu là tích đức gieo bòn,
Cho con an lạc, chẳng còn khổ đau.
Tu
là phải biết dồi trau,
A
Di Đà Phật, ngạt ngào như sen.
Tu
là phải biết trắng đen,
Để Tâm thanh tịnh, bon chen xa lìa.
Tu
là phải dứt bến mê,
A Di Đà Phật, con về Như Lai.
Tu
là không được giận ai,
Để tâm thanh tịnh, oán ân không còn.
Tu là phải học sắc son,
Thờ Thầy, kính Tổ, ân sâu đáp đền.
Tu là phải học kính trên,
Từ bi nhường dưới, mới nên con người.
Tu
là phải biết luân hồi,
Nhất Tâm niệm Phật, để ngồi đài sen.
Tu
là chấm dứt bon chen,
Trau dồi đức hạnh, tương lai an lành.
Tu
là phải đoạn đấu tranh,
Diệt tâm thù oán, không sanh tâm tà.
Tu là bỏ thói điêu ngoa,
A Di Đà Phật, tâm ta an lành.
Tu là chánh pháp phụng hành,
Chớ nên giãi đãi, mà giành nỗi đau.
Tu là tích đức mai sau,
A Di Đà Phật, sen vàng rước đi.
Nam
Mô A Di Đà Phật!
(Thích
Đức Hạnh. 9/6/2025)
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét