LỜI DẪN SỚ ĐIỆP CÔNG VĂN
Văn
hóa Việt Nam nói chung và Văn hóa Phật giáo Việt Nam nói riêng đều ảnh hưởng gần
như 90 % văn hóa Trung Quốc. Những từ những chữ chúng ta dùng hằng ngày trong
văn bản, trong kinh điển, trong giao tiếp đều mang nặng từ Hán Việt. Thế nào là
Hán Việt, Hán là chữ Hán, chữ của dân tộc Hán Trung Quốc ngày xưa, Trung Quốc
cũng như Việt Nam có nhiều dân tộc, trong đó có nhóm dân tộc Hán thông minh hơn
chế tác ra thứ chữ viết và đọc, nay còn lưu lại nên gọi là chữ Hán, còn gọi là
chữ Nho. Việt là Việt Nam. Chữ của người Hán còn âm đọc là của người Việt nên gọi
là Hán Việt. Vì thế một chữ mà người Trung Quốc phát âm khác Việt Nam phát âm
khác, nên khi người Việt Nam đọc bản văn chữ Hán người Trung Quốc nghe không biết
gì cả, nhưng họ đọc chữ thì họ hiểu cái nghĩa.
Hằng
ngày chúng ta giao tiếp dùng rất nhiều từ Hán Việt như : sĩ, nông, công,
thương, công an, ủy ban, thương mại, tài chính, kế toán, ngân hàng v.v... muốn hiểu hết các từ này phải có người
giải thích, còn lại ta hiểu na ná đại khái chứ chưa hiểu hết. Còn đi vào kinh
điển lại càng khó hiểu hơn, nếu một chữ không hiểu được nghĩa của nó thì đọc
câu văn đó không biết nói gì, chỉ đọc phần âm thôi.
Người
ta nói “ thực bất tri kỳ vị ” ăn mà không cảm nhận được mùi vị thì cũng như
không ăn. Cũng vậy đọc một câu văn mà không hiểu nghĩa thì cũng giống như vậy.
Giống như cái vá múc canh, vá ngâm mình trong nồi canh mà không biết canh ngon
hay canh dỡ, mặn hay lạc. Vì thế từ khi
học Phật chúng ta vướng vào chữ nghĩa đọc mà không hiểu là chuyện thường. Kinh
Phật còn có nghĩa đen nghĩa bóng càng khó hơn nữa. Nếu không biết nghĩa của chữ
Hán trong câu kinh thì đọc không cảm nhận được năng lượng của kinh và không
phát huy được nội lực của mình. Chính vì thế khi chúng tôi gặp được cuốn Công
Văn Sớ Điệp của tác giả Nguyên Tâm tôi trích ra một số bài sớ mà trong giới tu
sĩ thường hay đi cúng kỳ an, kỳ siêu đọc mãi không biết bao nhiêu lần, nhận
không biết bao nhiêu tiền của người ta cúng, mà trong khi mình đọc không hiểu
gì cả. Đây là điều thiếu sót chưa ai để ý đến, nếu có biết thì hỏi ai giúp cho
việc này. Điều chúng tôi đã từ lâu đau đáu cái việc này, đọc mà
không hiểu mà cứ đọc như vậy mình có giả dối không, thực ra bước chân vô chùa nếu
may nắm được đi học cũng không tránh khỏi việc này. Trong trường không có môn học
về nghi lễ, nên không ai giải thích ý nghĩa về nghi lễ nên cũng phải mù tịt.
Với ý niệm như trên chúng tôi
trích ra một số bài sớ dịch nghĩa của tập Công Văn Sớ Điệp của Nguyên Tâm để
quý vị trụ trì, quý vị hay chuyên về Công Văn Sớ Điệp có thêm kiến thức hiểu biết
cả chữ lẫn nghĩa, sẽ tạo thêm năng lượng và động lực trong công việc hoằng pháp
lợi sanh bằng con đường nghi lễ. Khi có sự hiểu biết người tụng đọc sẽ có năng
lượng chuyển hóa nội tâm mình và kết nối
với tâm linh người chết họ được hóa giải
siêu thoát.
Đưa
đến âm dương lưỡng lợi Phật pháp trường tồn nhân dân an lạc, đất nước thái
bình.
Thích Thiện Phương
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét