CUNG KÍNH LẠY CON LỪA
Có
một con lừa chở một vị Hòa thượng và gói đồ trên lưng, đi đâu mọi người cũng đặt
hương án hương đèn bái lạy, nó không biết trên lưng nó thứ gì. Đi qua một đoạn
đường khá dài, đi đến đâu ai cũng bái lạy quỳ nạp đến đó. Cho nên con lừa nó
nghĩ chắc mình đặc biệt lắm nên mọi người mới quý kính như vậy. Cho nên khi về
đến chùa nó bắt đầu kiêu ngạo, nó nói nó không thèm ở trong chùa nữa, nó đi ra
ngoài. Lúc đi ra ngoài nó nghĩ nó đã đủ sức thu phục mọi người rồi , nên họ
cung kính nó suốt mấy ngày hôm qua, nay sự cung kính đó vẫn còn. Nhưng khi đi
ra khỏi chùa nó thấy mọi người ngó lơ nó không ai cung kính nó hết, nó đâm ra
buồn phiền, nó trách thế gian nay thay đổi nhiều quá, ngày hôm qua trọng sao
nay lại khinh, tự nhiên nó sinh ra trầm cảm, rồi phát điên lên.
Về
sau vị Hòa Thượng mới giải thích thế gian tại sao thay đổi kỳ cục như vậy. Hôm
qua người ta xông trầm đốt hương quỳ lạy
con, hôm nay người ta lại không nhìn con, bạc đãi con. Hòa thượng nói,
con có biết không, ngày hôm qua con chở cái tượng Phật trên lưng con lên núi,
người ta lễ Phật chứ không lễ con, bây giờ tượng Phật đã an vị rồi, người ta lễ
Phật chứ đâu phải lễ con.
Ở
đời hay đạo cũng vậy, mỗi khi thăng quan tiến chức, cá nhân người nào đó, được mọi người đề cử tôn xưng có một chức
danh, chức vị trong một tập thể, hay một
cơ quan. Chức danh ấy gắn liền với trách nhiệm của một bộ phận, một công việc
nào đó trong tập thể . Mục đích thay thế mọi người đem lại quyền lợi cho tập thể
và xã hội, nên chức danh đó được xem trọng khi còn tại chức. Nhưng khi hết kỳ hạn,
hay làm không tròn nghĩa vụ với chức danh mà mọi người đã tin tưởng vào mình,
thì sự cung kính trọng vọng không còn.
Cũng
vậy một người phát tâm xuất gia rời bỏ thế tục, mặc áo tu sĩ, được mọi người
cung kính trọng vọng người mặc áo người tu, là cung kính hình bóng của Phật, của
Tăng đoàn đệ tử Phật, nên mọi người cung kính, Ta tưởng mọi người cung kính ta,
ta nghĩ ta là người đặc biệt, là người cao quý hơn mọi người, sinh tâm ngã mạng,
tự cao tự đại. Nhưng không biết rằng, mọi người cung kính, là cung kinh hình
bóng của ba ngôi Tam bảo, Phật pháp Tăng. Tăng là người đại điện cho ba ngôi
Tam bảo, nên mọi người cung kính lạy, chứ không phải cung kính lạy riêng bản
thân mình, nên mình tự cao, tự đại ,ngã mạn là một sự sai lầm, cũng giống như
con lừa chở tượng Phật trên lưng, khi tượng Phật lấy ra khỏi lưng con lừa thì sự
cung kính không còn nữa.
Cũng
vậy mọi người cung kính người tu, là cung kính chiếc áo người tu hành, đại diện
cho ba ngôi Tam bảo Phật Pháp Tăng, chứ không phải cung kính mình, nếu nghĩ lầm
người ta cung kính mình là đã đi sai đường lạc lối rồi.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét