TRÍ TUỆ- &- VĂN TÁC
Những
bậc Long tượng đều có đầy đủ trí tuệ lẫn văn tác. Có trí tuệ mà không có văn
tác thì việc hoằng pháp cũng khó đi vào lòng người. Có văn tác mà không có trí
tuệ thì văn tác đó chỉ là hoa mỹ. Có trí tuệ lẫn văn tác thì ngôn ngữ hoằng
pháp mới thành ngôn ngữ thù thắng, mới là loại ngôn ngữ “ chung thân ngôn, vị
thường ngôn, chung thân bất ngôn , vị thường bất ngôn “. ( Suốt đời nói mà chưa
từng nói, suốt đời không nói mà chưa từng không nói ). Của Trang Tử.
Ý tại ngôn ngoại
Đức Phật cuối cuộc đời kết
thúc một câu :
“
Ngã tòng mỗ dạ đắc tối Chánh giác nãi chí mỗ dạ nhập Niết bàn, ư kỳ trung gian
nãi chí bất thuyết nhất tự. diệc bất thuyết, đương thuyết, Bất thuyết thị Phật
thuyết ”.
Ta từ đêm chứng được Chánh giác Tối thượng cho
đến đêm nhập Niết bàn, ở khoảng giữa thời gian đó, thậm chí ta không hề thuyết
một chữ, cũng chẳng phải đã thuyết hay đang thuyết, không thuyết mới là Phật
thuyết .
Kinh Lăng Già.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét