TAM TỤ
TỊNH GIỚI
Luận
rộng ra thì thấy tinh thần Tam tụ tịnh giới của Phật giáo hết sức nhân văn.
1/ Bất
nhục kỳ thân : (不
辱 其 亲) Tức không làm cho
cha mẹ bị hủy nhục, nhục nhã. Ý nói làm con phải tránh tất cả hành vi xấu ác,
trái với đạo đức, pháp luật, tức không khiến cha mẹ bị hủy nhục, xã hội chê
cười. Cũng vậy, người xuất gia muốn đạt mức độ ấy cần vâng Nhiếp luật nghi
giới, vì công năng của giới này khiến cho người tu không làm tất cả điều ác,
thông qua những giới điều mình lãnh thọ, tùy theo cấp bực, từ 5 giới, 10 giới
sa di, 250 giới Tỳ kheo 348 giới Tỳ kheo ni, 10 giới trọng 48 giới khinh Bồ
tát.
Ngày
nay các bậc làm cha mẹ, bị hũy nhục phần nhiều do con cái tạo ác, giết người,
cướp của, trộm cắp, tà hạnh, dối trá, lừa đảo, rượu chè, cờ bạc, nghiện ngập,
ăn chơi sa đọa, lừa đảo, tham ô v.v. Những điều này làm cho cha mẹ khổ tâm, loạn
trí đứng ngồi không yên, ăn không ngon ngủ không tròn giấc vì những đứa con hư
hõng…. Người phật tử ý thức được điều này, nên không bao giờ để vi phạm giới
luật và pháp luật, như thế mới là hiếu.
2/
Hiển dương phụ mẫu: (顯
揚 父 母) Là làm cho cha mẹ vinh hiển. Nếu con cái học
rộng hiểu nhiều, công danh sự nghiệp thành đạt thì cha mẹ được mọi người tôn
kính, tiếng tốt đồn xa, vinh quang vô hạn.
Còn trong Phật pháp người tu hành vâng giữ Nhiếp thiện pháp giới, làm
tất cả việc lành, từ bi, bố thí, giúp ích cho nhân quần xã hội, bằng những việc
làm từ thiện như phóng sanh, thuyết pháp, tổ chức các khóa tu cho thanh thiếu
niên, cứu trợ đồng bào thiên tai, ủng hộ người nghèo khổ, giúp đỡ người già cả
cô đơn, trẻ em tàn tật, xây nhà tình thương và nhiều công trình thiện nguyện
khác v.v… Đó là những việc làm của Bồ tát, biết hy sinh tự ngã, biết vì người.
Qua những buổi giảng, khóa tu, hành động thiện nguyện của các tu sĩ đã cực lực
xiễn dương đạo hiếu thuận, đồng thời nhắc nhỡ, khuyến hóa Phật tử, các tầng lớp
thiếu nhi cần tránh những hành động bất hiếu vô ơn thông qua những việc làm và
bài học, câu chuyện triết lý về nhân quả giáo dục.
3/ Tư
loại bất quỹ :(賜
類 不 匱) Ban bố cho nhân loại không thiếu sót. Nghĩa
là không những bản thân hiếu thuận cha mẹ còn khuyên mọi người thực hành hiếu
thuận khiến cho tất cả mọi người cũng
hiếu nghĩa như mình không khác. Muốn mình và người đều thực hành hạnh hiếu
thuận nên vâng giữ Nhiếp chúng sanh giới, nghĩa là hóa độ tất cả chúng sanh đều
vào Phật đạo. Bất cứ người xuất gia nào cũng đều hiếu thuận với cha mẹ, không
những một đời mà còn hiếu hạnh với cha mẹ nhiều đời. Vì thế hằng năm không chỉ
mùa vu lan hàng đệ tử mới cầu siêu cho cha mẹ, ông bà nhiều đời nhiều kiếp mà
còn thường xuyên thực hành hạnh hiếu trong đời sống hằng ngày, trong từng tâm
niệm, mỗi mỗi công đức tu hành đều cầu nguyện cho cha mẹ hướng về vô thượng Bồ
đề.
Khi
chúng ta và cha mẹ nhiều đời đều viên mãn công đức, vĩnh viễn thoát khổ luân
hồi, cứu khổ chúng sanh. Như vậy, trong ba bậc hiếu hạnh, chúng ta thấy người
xuất gia có thể cứu khổ cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp vĩnh viễn suốt đời vị lai,
vì thế hiếu hạnh của người xuất gia rất có giá trị.
Qua ý nghĩa và triết lý ở trên, chúng ta thấy chỉ có Đức Phật và chư vị Tổ sư tu hành đắc đạo đã thành tựu đại hiếu, còn chúng ta hàng phàm phu hữu học, chưa bằng các Ngài, nhưng hằng ngày ta chuyên tâm tu tập, tụng kinh, tu thiền, niệm Phật, và làm các việc phước thiện, hồi hướng cho cha mẹ bình an thêm thọ, còn cha mẹ quá vãng nhiều đời nhiều kiếp được sanh về cảnh giới an lành. Bên cạnh đó, chúng ta còn đem kinh sách về Phật pháp, khuyến hóa cha mẹ sinh tín tâm với Tam Bảo, chăm làm lành lánh dữ, tụng kinh niệm Phật để gieo duyên giải thoát về sau. Còn những ai chưa đủ duyên giáo hóa thuyết pháp độ sanh, chỉ cần chăm chỉ tu hành rèn luyên thân tâm với hy vọng sau này trở thành bậc xuất gia tu hành chân chính.
(Trích: Xuất gia báo hiếu – SC Định Tuệ và tiêu đề Vu Lan tập VHPG số 395- 15/10-2012)
CHỮ HIẾU trong đạo Phật rất rộng, bao hàm
nghĩa trả tứ ân Ân cha mẹ, Ân đất nước,
Ân chúng sanh, Ân thầy bạn, (Ân Tam bảo) người nào báo đáp được tứ ân gọi là
chí hiếu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét