NHỮNG TỪ TRONG KINH KHÔNG DỊCH VÀ ĐỂ NGUYÊN ÂM
Vì sao trong kinh có những từ không dịch hết ra nghĩa mà để
nguyên âm có những lý do như sau :
Những từ trong kinh văn không dịch nghĩa vì những từ trong nguyên cảo hàm xúc nhiều nghĩa. Ví dụ
như Bhagavat (Bạc Già Phạm) có đến 6
nghĩa, nếu một nghĩa được dịch thì mất 5 nghĩa kia. Bhagavat : Thế Tôn:
1/ Người có những hảo tướng
2/ Người chiến thắng các ảo tưởng
và ma quỉ
3/ Người chia sẻ những thiện đức như tự tại trước các cám dỗ của danh vọng
tiền tài vật chất.
4/ Người hoàn toàn thấu triệt chân lý Bốn Thánh đế.
5/ Người luôn thực hành Thánh sự
6/ Người đã từ bỏ luân hồi.
Có 6 nghĩa đồng một lúc nói lên trong từ
Bhagavat (Bạc Già Phạm).
Từ
Mahayana “ Đại thừa ”. trong Phật học có
6 nghĩa chính :
1/ Thường nên gọi là Maha
2/ Rộng nên gọi là Maha
3/ Cao nên gọi là Maha
4/ Sâu nên gọi là Maha
5/ Nhiều nên gọi là Maha
6/ Hơn nên gọi là Maha
Và các từ chỉ cho các danh từ, chỉ cho các địa danh, sự vật, cây cỏ, muông thú, không
có ở Trung Hoa và Trung Hoa cũng không có tương tự. Ví dụ cây Jambu “ Diêm Phù ”, là loại cây chỉ thấy ở Ấn Độ, một
năm thay lá đến ba lần, và thay lá rất
nhanh trong khoảnh khắc.
Ví dụ những từ ở Tây phương các thuật ngữ triết học, khoa học nhiều khi
cũng bắt buộc phải dùng nguyên gốc. Thứ
đến từ mà quy ước truyền thống đã quen
dùng lối phiên âm theo phạn âm, dù có thể dịch được, nhưng người ta theo thói
quen dịch âm. Như từ A-nậu-đa-la-tam-miệu-tam –bồ- đề, dịch là Vô thượng Chánh
đẳng, Chánh giác, cho nên có thể dịch nghĩa cũng không nên dịch .
Từ Prajna “ Bát nhã ” dù có thể dịch là “ Trí tuệ” nhưng cách dịch này đã làm mất
đi ý nghĩa sâu sắc của nó. Cho nên cách dịch âm Bát Nhã thì cái nghĩa toàn vẹn
của chữ Prajna sẽ được giữ gìn.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét