TU
VỚI AI
Tu
hành với kẻ phàm phu
Chứ
tu với Phật thì tu làm gì
Đừng
tu với kẻ nhu mì
Mà
tu với kẻ ù lỳ bất nhơn
Mình
tu với kẻ vô ơn
Để
rèn để giũa tâm chơn của mình
Mình
tu với kẻ bạc tình
Để
mình nuôi dưỡng tâm mình từ bi
Nếu
không có kẻ mê si
Làm
sao mình biết đã đi đúng đường
Nếu
đời không khổ vô thường
Làm
sao mình biết tìm đường quy y
Tu
trong nghịch cảnh thảm nguy
Mới
may dứt sạch nghiệp si nhiều đời
Chứ
tu với Phật với Trời
Bao
giờ mới thoát được đời phàm phu
Vậy
nên có khổ khi tu
Đừng
than đừng trách mình ngu mình lầm
Nếu
không cực khổ thăng trầm
Thì
tâm tăm tối khó tìm đạo cao ./.
{]{
Miếng
ăn máu đổ thịt rơi
Giết
bao sinh vật ngập trời oán than
Nếu
thân muốn được bình an
Chớ
nên giết hại muôn ngàn sanh linh ./.
{]{
Chỉ
một miếng ăn, một bữa ăn của chúng ta
Mà
con vật phải mất đi cả một cuộc sống của nó
{]{
Với
bạn chỉ là một bữa ăn
Với
tôi là cả sự sống
{]{
Bạn
hỡi xin đừng vui sát sanh
Mà
nên cố gắng chút duyên lành
Thân
này có đặng qua mau chóng
Qua
đó không cầu đến thật nhanh
Tạo
giống hiền lương hoa sẽ tốt
Gieo
mầm độc ác khổ luôn dành
Nay
còn hạnh phúc xin đừng để
Một
trái tim hồng nhuộm máu tanh
{]{
Có phước - nhờ bố thí. Có
tăng thọ - nhờ phóng sanh
Mất phước – tai hoạ
đến. Chết yểu – do sát sanh
Vậy muốn có
phước và sống lâu, phải biết bố thí, làm lành, phóng sanh. Phước- Lộc- Thọ có
được là do làm lành, bố thí, phóng sanh, chứ không phải cầu xin mà có. Không
nhân làm sao có quả.
Vì thế cơ bản của
sự thực hành Phật pháp là để đạt đến : Từ
bi, Trí tuệ, Nhân bản, Hoà bình và Bình đẳng.
{]{
Trái ngược với sáng
là tối, đen là trắng, ngày và đêm… vì thế :
Tức thì tối- Giận thì dữ- Dữ thì không hiền- không hiền thì
xấu
Đau thì khổ - Bịnh
thì hoạn - Căm thì thù- Thù thì hận- Sân
thì hận- hận thì giận- giận thì hờn. v.v.. tất cả những trạng thái tâm lý này
là nguyên nhân của sự khổ đau triền miên bất tận của chúng sanh.
]
0 nhận xét:
Đăng nhận xét