THIỀN SƯ VĨNH GIÁC NGUYÊN HIỀN
Trăm hạnh không tốt bằng niệm
Phật
Người hay niệm Phật ít phiền
não
Bận hay nhàn không bỏ công
phu
Ngày sau chẳng bị Diêm vương
khảo
Đi cũng niệm Phật, đứng cũng
niệm
Lúc đi, lúc đứng nương phương
tiện
Tất cả các pháp vốn sẳn sàng
Cần gì phải hỏi đến mặt mẹ
Ngồi cũng niệm Phật, nằm cũng
niệm
Tán loạn, hôn trầm thành một
khối
Minh châu tròn sáng chiếu đại
thiên
Cõi này phương kia đều đến khắp
Cực lạc thế giới cách không
xa
Một niệm trước mắt liền thẳng
đến
Hữu tình nói càn, cách trời
xanh
Nước chãy hoa rơi diễn chân đế
Bảy lớp cây báu đan xen nhau
Lưu ly làm đất, vàng làm lầu
Gió thơm thổi đến thật dễ chịu
Ăn cơm vừa xong trời trổi nhạc
Tôi đem Cực lạc sánh Ta bà
Ta bà thế giới có tám khổ
Người đời không tin, nghe tôi
nói
Từ đầu đến cuối kể anh nghe
Một sanh, hai già, ba nhiều bệnh
Chết đến bất ngờ chẳng sống
lâu,
Thương nhau phải xa, ghét lại
gặp
Mong cầu chẳng được, năm ấm
thạnh
Tám thứ khổ này có xưa nay
Muốn thoát khổ này, ngộ vô
sanh
Nếu không, dù trụ Phi Phi Tưởng
Sanh tử dập vùi ai tránh được
Tôi đem Ta bà sánh Cực lạc
Hai cõi so nhau thật khác xa
Cõi này mọi việc đều vô thường
Cực lạc các pháp đều chánh
giác
Chín phẩm hoa sen, lầu đài
vàng
Kiếp xưa Di Đà phát nguyện đến
Nếu có chúng sanh xưng tên Ta
Một niệm trong hoa sen, thánh
thai lớn
Chỉ sanh Cực lạc không cõi
khác
Niệm Phật, không nên nói
nhàn, bận
Công phu thuần thục hoa tâm nở
Đại địa núi sông đều phóng
quang
Niệm Phật tốt nhất cần phải sớm
Chớ để thời gian luống trôi
qua
Bấm tay, cúi đầu bàn kim cổ
Anh hùng bao kẻ mồ xanh cỏ
Anh không thấy, Vương Long
Thơ
Một đời khuyên người niệm Di
Đà
Lâm chung đứng mất hiển linh
nghiệm
Trên đầu ngọn bút hiện thần
châu
Lại không thấy Kinh phu nhân
Cùng những tỳ thiếp tụng chân
kinh
Thân chưa ra khỏi Ta bà
Hoa sen thượng phẩm đã đề tên
./.
( Vương Long
Thơ, tên thật là Vương Nhật Hưu, người ở Long Thơ, là tác giả Long Thơ Tịnh Độ).
—T–
0 nhận xét:
Đăng nhận xét