KHI TA NGỦ YÊN...
Khi ta ngon giấc trong đêm,
Ngoài kia muôn loài còn thầm khóc
than.
Chuồng sâu, lồng sắt lạnh tanh,
Ánh mắt sợ hãi, mong manh kiếp người.
Bê con lặng lẽ không lời,
Cừu non rơi lệ, gà rời mẹ yêu.
Không ai thấu hiểu bao điều,
Tiếng kêu nhỏ bé giữa chiều nhân
gian...
Thịt xương đổi bữa vội vàng,
Mà quên đau đớn ngập tràn trong
tim.
Nếu ta ngừng lại lặng nhìn,
Thấy trong ánh mắt có nghìn nỗi
đau...
Xin người một bữa chay mau,
Cho lòng thanh thản, cho nhau yên
bình.
Một bữa chay nhẹ – nghĩa tình,
Là trao sự sống, là sinh từ lòng.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét