CÂU CHUYỆN
NHÂN QUẢ VỀ KHẨU NGHIỆP
Ít
nói một câu chuyện
Niệm
nhiều câu Phật
Bớt
đi lời nói thị phi
Là
bớt đi nghiệp chướng sân si não phiền,
Thêm
câu niệm Phật thường xuyên
Đó
là mật chú bình yên kết tường.
Theo lời kể của bác sĩ Quách Lệ Trân rằng, có một
bệnh nhân bị bệnh ung thư lưỡi, miệng mồm lỡ toét, lưỡi họng tanh hôi, máu mũ
ngày đêm tiết ra hôi hám, dùng mọi thứ thuốc điều trị mà vô hiệu hoá. Những người
ở gần nhà ông không chịu nổi mùi hôi thúi từ miệng ông toát ra, nên bỏ nhà đi ở
chỗ khác. Duy chỉ có bà vợ ông bất đắc
dĩ phải ở cùng với ông chăm lo cho ông. Bác sĩ Quách Lệ Trân nghe bà vợ ông kể rằng, khi ông còn mạnh khoẻ,
ông là người lộng ngôn ác khẩu, nói năng thô tục, chửi mắng không chừa một ai,
Phật Thánh ông cũng không chừa. Bà vợ ông là người thường xuyên bị ông mắn chửi,
nghe những lời khó nghe thô tục . Vợ ông nhiều lúc bỏ ông cũng không đành, mà ở
với ông thì chịu không nổi với những lời thô tiếng tục. Bà tức giận không nói
được cùng ai, bà thầm rủa ông chồng chết sớm cho rồi, hoặc ung thư cái lưỡi thì
hết chửi được ai, không dè thời gian qua ông chồng bị ung thư lưỡi thiệt.
Qua câu chuyện kể của bác sĩ Quách Lệ Trân, chúng ta thấy
nhân quả không sai, ông chồng ác khẩu lộng ngôn với mọi người nên nhận quả báo
ung thư lưỡi, bà vợ do áp lực ác khẩu của ông chồng mà phát ra lời nguyền rủa,
quả báo lại phục vụ chăm lo cho cái quả báo nguyền rủa độc địa của mình.
Vì
thế trong kinh luật có câu: “Phù sĩ xử thế, phủ tại khẩu trung, sở dĩ trảm
thân, do kỳ ác ngôn”, nghĩa là kẻ ở đời xử thế với nhau, búa dao tại cửa miệng,
sở dĩ chém thân là do lời nói ác. Ông bà ta nói
rằng, trước khi nói phải uốn lưỡi bảy lần, nghĩa là muốn nói một điều gì
phải quan sát, thời gian, không gian, sự việc, đúng nơi đúng chỗ mới nói, nếu
nói không thích hợp lời nói sẽ hại vào thân, khẩu nghiệp thật khó giữ thay!.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét