VÌ SAO PHẢI GIỮ GIỚI DÂM
Xin hãy nghe Đại sư Ấn Quang răn dạy:
Ai cũng muốn trường thọ, mạnh khỏe, sự
nghiệp lẫy lừng, không ai muốn bệnh tật, bị đoản mạng, chết yểu, con cháu tuyệt
diệt, gia đạo suy vong, hung thần giáng nhà.
Nhưng chính sự hiếu sắc tham dâm đã
khiến con người luôn gặp tai họa và cầu bất như ý.
Chẳng bàng đến những người tà dâm
phóng túng tình dục, ngay cả vợ chồng tuy được phép (chánh dâm) mà nếu quá tham
đắm chuyện này cũng bị táng thân mất mạng!
Có người tuy không tham đắm, nhưng do không biết kiêng kỵ, nên bị tử
vong, thật rất đáng tiếc!
Có một anh con nhà phú thương đỗ đầu y
khoa, sang Nhật du học. Khi anh đi tàu điện, xe chưa dừng, đã vội bước xuống, bị
té gãy cánh tay. Vì anh là bác sĩ, nên cũng chữa kịp thời. Người nếu bị thương ở
xương, bắt buộc phải kiêng nữ sắc hơn bốn tháng. Nhưng cánh tay của anh lành
chưa được bao lâu, thì anh phải về nước để mừng thọ mẹ.
Đêm đến, anh ngủ cùng vợ, vui vẻ mặn nồng,
qua hôm sau thì chết. Anh là người thông minh, vì sao đối với chuyện kiên kỵ ăn
nằm lại mù mờ chẳng biết đến nỗi: Vì vui hưởng vài giây khoái lạc mà phải bị mất
đi mạng sống, thật đáng tiếc!
Năm ngoái, một thương nhân buôn bán gặp
thời trúng mánh lời to, lòng rất hoan hỷ. Hôm sau, ông rời nhà người thiếp đi đến
chỗ vợ cả. Lúc đó, là tháng Năm, trời rất nóng, vợ bật quạt điện cho ông, lo sắp
đặt bồn tắm, lấy nước đá pha mật ong cho chồng uống. Vợ chỉ nghĩ làm vậy để giải
nhiệt tăng mát cho chồng, hoàn toàn không biết rằng: Hễ muốn ân ái, thì không
được dùng chất lạnh.
Do vậy mà chưa đầy ba tiếng
sau, anh bị đau bụng rồi chết.
Đây là lý do vì sao hay có tình trạng
đột tử khi đang ân ái hoặc sau cuộc mây mưa. Không riêng gì nam mà cả nữ cũng xảy
ra mất mạng.
Lão X vốn là kẻ cô bần, sống không có
thu nhập chi. Người trong làng thấy tội, mượn ông ngụ ở chòi tranh trên đồi,
trông coi vườn trái vải cho họ.
Nhưng ông có tật hiếu sắc, hễ trong
tay mà có chút tiền là đi tìm kỹ nữ mua vui ngay.
Năm nọ, đúng vào tối Ba mươi Tết, ông
gọi một ả đến cùng vui vầy truy hoan… Hôm sau, lúc người trong thôn phát hiện,
thì thấy ông nằm trần truồng như nhộng, chết đã nhiều giờ.
Ông là người già cô quả, đời sống hiện
rõ bản thân phúc đức mỏng bạc. Thế mà đêm giao thừa Ba mươi (ngày này tối kỵ
chuyện chung chạ), hơn nữa điểm ông truy hoan lại là vùng dã ngoại hoang vắng, ắt
có nhiều cô hồn dã quỷ, yêu ma tụ tập, những hạng này cực kỳ ưa hút tinh khí
người.
Ông làm vậy là tự chiêu mời bọn hấp
tinh quỷ tụ hội, cho nên, dù có muốn thoát chết cũng khó.
Do người thế gian chẳng biết kiêng kỵ
nên gần gũi bừa bãi, đến nỗi có rất nhiều người phải tử vong! Hãy xem các hoàng
đế! Không ai có phước bằng họ! Lẽ ra phước lớn thì thọ lâu! Vậy mà trong mười ông vua, hết chín ông không thọ; ấy là do phóng túng tình dục quá
nhiều, lại chẳng biết kiêng kỵ, nên tuổi thọ bị rút ngắn. Đa số người thế gian,
đáng lẽ sống rất thọ nhưng lại bị chết yểu, chính là do họ không biết kiêng kỵ,
điều tiết chuyện gối chăn!
Phải biết: “Người đời trong mười phần,
có bốn phần chết trực tiếp vì hành lạc, mê sắc dục và bốn phần chết gián tiếp
(vì ám ảnh, khởi tưởng dâm uế truy hoan mà bị hành chết). Những người chết đúng
tuổi thọ hết số mà chết) , tính ra chỉ có được hai phần mười!”.
Trần thế rộng lớn mênh mông, nhân loại
đông, vậy mà hết tám phần mười lại bị yểu mạng vì mê dâm, vậy có đáng chú trọng
không?
Mong quý vị lưu tâm dạy dỗ con cái, từ
bảy tuổi trở lên chẳng cho trẻ con nam nữ ngủ chung hoặc bỏ mặc chúng trong
phòng riêng với nhau, để ngăn ngừa điều xấu phát sinh. Vì chủng tử mê dục đa số
phàm nhân huân sâu trong tạng thức, nếu gặp cơ hội sẽ bộc phát sinh. Hằng ngày
nên dạy con trai, con gái đoan tâm chính lý, phải biết giữ mình trong sạch ngay
từ nhỏ. Mong các bậc cha mẹ lưu tâm bảo vệ hạnh phúc cho con, giảng giải cho
con hiểu rõ mọi điều kiêng kỵ: Không được tà dâm, thủ dâm, vì làm vậy là tự hủy
hoại nhan sắc, thân thể. Sức khỏe, chiêu vời bệnh tật xui xẻo, yểu mạng!
Tà dâm là những quan hệ sai trái không
phải vợ chồng. Còn gần gũi giữa vợ chồng gọi là chánh dâm, tuy được phép nhưng
phải biết kiêng kỵ tiết chế!, nếu phóng túng dẫn đến bệnh hoạn, tàn tật, yểu mạng.
Đa số nam nhân phóng đãng truy hoan
hay tự thủ dâm, là do không có chánh kiến, thiếu hiểu biết nên bị lầm lạc, bị
xúi dục bởi bè bạn xấu hay văn hóa đồi trụy, khiến tự sa lầy trong biển dục.
Không thể thoát! Nếu hiểu được sự tác hại nguy hiểm rồi thì nên lưu tâm bảo vệ
tốt cho mình.
Người không thủ dâm biết tiết chế dục thì bản thân khang kiện, sống lâu. Nhờ tiết dục quyết giữ tâm thanh tịnh nên vợ chồng dễ dàng đồng nguyện sống chung thủy, vui hưởng thuận hòa, không phát sinh tệ nạn ngọai tình, túng dục…Nhờ vậy mà con cháu sinh ra có thể chất khang kiện, tâm chí trinh lương, sống không mắc lỗi tự làm hại bản thân mà còn đem đến rạng rỡ cho cha mẹ. Đấy chính là hạnh phúc cần có của người thế tục.
(Trích: tập Nơi mẹ tôi đến- SC Hạnh Đoạn dịch)
—]–
0 nhận xét:
Đăng nhận xét