LỜI THÚ TỘI
Nhớ ơn mẹ thật vô cùng sâu nặng
Biết bao giờ con trả đặng thâm ân
Chỉ vì con mẹ gian khổ tảo tần
Suốt đời mẹ lo cho con tất cả
Chín tháng cưu mang nhọc nhằn xiết kể
Bỏ ngủ, biếng ăn vóc thể hao mòn
Sinh sản đớn đau, con mới lọt lòng
Bên ướt mẹ cam, con nằm phía ráo
Ân bú mớm, sú cơm, đút cháo
Giặt đồ dơ chẳng não, không phiền
Đêm trắng đêm mẹ trằn trọc chẳng yên
Khi con bị ấm đầu hay trái gió
Con chướng, con đau mụt mằng ghẻ lỡ
Mẹ ẵm, mẹ ru chẳng hở đôi tay
Mẹ lo chạy thuốc, rước thầy
Mong con sớm mạnh, mỗi ngày một khôn
Lên một, lên hai ê a tiếng
gió
Mẹ nâng niu quí hơn ngọc, hơn ngà
Đến tuổi học hành, bút vở bánh quà
Tấm áo, manh quần, cho con kịp bạn
Mẹ: Áo rách, quần thô, quanh năm suốt tháng
Sớm nắng, chiều mưa trĩu nặng vai gầy
Dấu chân mẹ khắp đó đây
Mồ hôi, nước mắt trộn đầy bát cơm
Gian nan mẹ chịu, mẹ cam
Có khi nào mẹ thở than nửa lời
Nhiều đêm thao thức bồi hồi
Mong con sớm được nên người, thành danh
Con ngỗ nghịch, trái ngang hỗn láo
Mẹ thứ tha, khuyên bảo dỗ dành
Chắc chiu nuôi đến trưởng thành
Lại lo gia thất, an phần vợ con
Vì con thân mẹ héo mòn
Con bòn, con rút thịt xương mẹ rồi!
Chừ đây. Hỡi mẹ, mẹ ơi!
Biết công ơn mẹ, mẹ thời còn đâu?!
“Nếu xưa mẹ cho đi ở chăn trâu
Giờ đây con có được đâu thế này”
Thịt xương mẹ tạo ra đây
Bây giờ con hưởng ân này thâm sâu
Con xin quì gối, gục đầu
Bên bàn thờ mẹ, ruột đau vô ngần
Thẹn thùng, hối hận, ăn năn
Lỗi lầm với mẹ con hằng tạo gây
Bởi thân khẩu, ý mê nầy
Chuốc bao tội lỗi vào ngay đời mình
Vì nghiệp chướng, nên vô minh
Con xin sám hối sửa mình tu thân
Quay về nương bóng cha lành
Gần thiện tri thức tu hành, dồi trau
Tạo được chút công đức nào
Hồi hướng về mẹ thâm cao biển trời
Kính xin lạy mẹ, mẹ ơi!!
Linh thiêng chứng giám cho lời cầu xin./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét