CÂU CHUYỆN HÒA HỢP
Trong một kiếp nọ, Bồ tát sanh làm con chim Cun cút đầu đàn, có gã
thợ săn biết giả giọng chim cút nên tìm đến được chỗ của chúng, và bắt được nhiều
mồi khi giăng lưới. Bồ tát nghĩ ra kế sách thoát thân, và chỉ dẫn đàn chim chui
đầu vào một lỗ của lưới, nhấc bay lên và đậu xuống bụi cây gai, rồi thoát bằng
đường bên dưới lưới giăng. Nhờ vậy, đàn chim nhiều lần thoát được.
Đến một hôm, nội bộ bất hòa. Bồ tát thấy mối nguy hiểm của sự bất
hòa sẽ dẫn đến mất đoàn kết, tấm lưới sẽ không nhấc lên được và việc mất mạng
chỉ là thời gian. Bồ tát liền đưa đàn chim của mình đến nơi khác, còn đàn chim
tranh cải thì ở lại. Cuối cùng đàn chim đã bị tóm gọn khi đang mãi lo tranh cãi
nhau. Rõ ràng thông điệp nếu có trí tuệ không những giúp mình mà còn giúp người
khác thoát khỏi hiểm nguy. Đồng thời cũng nêu lên lợi ích được an ổn thì việc
thân cận với bậc hiền trí sẽ đem lại nhiều hạnh phúc an vui, trái lại thân cận
với kẻ ngu chỉ dẫn thì đem lại những nguy hại và thậm chí mất cả mạng sống,
ngay khi sự việc dù không to lớn. Đó chính là sự khác biệt giữa người có trí tuệ
và người không có trí tuệ./.
—]–
0 nhận xét:
Đăng nhận xét