THẤY
HOA NGHĨ LẠI MÌNH
Sáng
ra hoa nở khoe hương
Ong
lui, bướm tới chật vườn nhởn nhơ
Chiều
về hoa héo xát xơ
Con
ong, cái bướm phớt lờ bay xa
Nhìn
hoa gẩm lại thân ta
Có
gì bền chắc đâu mà không lo tu?
Lời
Phật dạy:
Một
ngày qua là ta đã đến gần cái chết
Mạng
sống giảm dần như cá bị cạn nước
Sao
không lo tu tập, còn chần chừ gì nữa!
Nghĩ đến vô thường cẩn thận đừng có buông lung! (Dựa theo lời thơ của Nhuận Ngọc)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét