CON RẮN VÀ CÁI CƯA
Có
một con rắn độc
Đi
tìm thức ăn khuya
Bò
vào trong xưởng mộc
Trườn
qua một cái cưa
-Bị
một vết cắt nhỏ
Tưởng
là cưa tấn công
Rắn
quay đầu hùng hổ
Cắn
mạnh ngay, và luôn
-Miệng
bị rách chảy máu
Khiến
nó nổi cơn điên
Tấn
công trong cuồng loạn
Nuốt
sống “ kẻ thù” liền
-
Thân cưa dính đầy máu
Hình
như sắp “ chết” rồi ?
Rắn
ngỡ mình đang thắng
Trong
cuộc đấu tay đôi
-Dường
như chưa hả giận
Nó
quấn chặt lưỡi cưa
Gồng
mình siết thật mạnh
“
Biết ta là ai chưa ?”
-Con
rắn đầy nội lực
Dùng
hết sức bình sinh
Để
quyết tâm giết chết
Kẻ
dám tấn công mình (!)
-Nhưng
chưa kịp đắc thắng
Rắn
đã vội ra đi
Cái
cưa vô tri ấy
Nào
đâu hay biết gì ?
-Tự
kết liễu mạng sống
Sau
một cơn điên khùng
Kẻ
ảo tưởng sức mạnh
Chết
đáng đời, đúng không ?
Cuộc sống là như thế
Phải
biết mình là ai ?
Hiểu
cả đối phương nữa
Mới
thành công nên người
-Và
quan trọng là phải
Kiểm
soát bản thân mình
Đừng
để cơn nóng nảy
Khiến
người đời cười khinh
-
Đôi khi ta phản ứng
Làm
tổn thương đến người
Thực
ra tổn thương nhất
Chính
là lòng ta thôi
-Ứng
xử trong cuộc sống
Hãy
bằng tình yêu thương
Lòng
vị tha cao thượng
Sự
hy sinh, nhún nhường
-
Mỗi việc một chút
Gió
lặng sóng yên
Mọi
sự lùi một bước
Biển
rộng trời cao
-Hận
thù nên hỷ xả
Nên
học từ bi hỷ xả
Nên
giữ cho tâm ở trạng thái tịnh
( St) Guitarcu.com ).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét