ÁC BÁO CỦA VU KHỐNG THÊU DỆT
Một anh
bạn của tồi thuở giờ hay tạo khẩu nghiệp xấu, ưa nói dệt thêu, tung tin đồn
thất thiệt, điều này càng gây nguy hại hơn khi anh làm ở lãnh vực truyền thông.
Ngày nọ, đột nhiên anh chạy đến xin lỗi tôi, vì hai năm trước đã viết bài tung
lên mạng nhằm gây tai tiêng (scandal tình dục vô căn cứ) gieo hại cho tôi và
khách hàng; tạo thành quấy nhiêu vô cùng khốn đốn, khiến bạn bề không dám hợp tác
với chúng tôi.
Tôi rất muốn biết lý do nào
đã khiến anh chịu tu sửa và thay đổi cực lớn như vậy?
Anh thành thật kể tôi nghe:
Sáu tuần trước anh về miền nam tham dự tang lễ vợ bác cả là bác Thơm và sau khi
biết rõ chuyện của bác Thơm anh vô cùng chấn động!
Bác Thơm có hai trai: Cậu
cả giỏi giang ưu tú, mấy tháng trước trên đường lái xe về nhà thì bị tai nạn
vong thân. Còn cậu út vừa tốt nghiệp đại học, không biết buồn chuyện tỉnh cảm
chi đó, mà tự thiêu, chết rất thảm.
Riêng bác Thơm do bị bệnh
ung bướu, phải mổ nơi cổ và lưỡi, không thể nói năng, nằm trên giường lăn lộn
đau đớn, chịu đủ mài luyện. Khi bác bệnh đến thời kỳ cuối, mỗi khi há miệng ra,
thối tới người người đều muốn nôn, không ai dám đến gần. Hai con trai đã chết
hết, giờ tới người mẹ… Trong tang lễ, chỉ còn mỗi mình ông chồng (là bác cả)
làm chủ sự, hoàn cảnh thật đáng thương.
Sau đó bác hai là em trai
bác cả (bỏ quê ra đi đã mười mấy năm) bây giờ dẫn các con trở về, đến giao cho
anh cả một tờ di thư (là bút tích của vợ bác hai), trong có hai hàng chữ viết
bằng máu như thế này:
“Miệng
hồng răng trắng, đặt chuyện xằng bậy hủy danh tiết người
Ắt phải đoạn tử tuyệt tôn, chết rồi đọa địa ngục cắt lưỡi”…
Ắt phải đoạn tử tuyệt tôn, chết rồi đọa địa ngục cắt lưỡi”…
Bác cả xem thư xong, liền
té quỵ xuống và bật khóc to, sau đó hướng em trai dập đầu xin lỗi, hai anh em
ôm nhau cùng khóc…
Anh bạn tôi liền hỏi mẹ
mình, mới biết rõ nguồn cơn:
Hồi xưa vợ bác cả vì tranh
giành lòng thương của cha mẹ chồng (thầm lo ông bà gia sẽ chia nhiều tài sản
cho nhà bác hai vốn ưu tú, giỏi giang) nên đã bịa chuyện phao tin đồn ác là:
“Vợ bác hai tư thông với đồng nghiệp”… làm cho ba mẹ chồng hiểu lầm vợ bác hai,
giữa phu thê cũng xảy ra lục đục…
Vợ bác hai bị hàm oan nên
tức giận căm phẫn cực cùng, bà cắt máu tay viết di thư rồi uống thuốc rầy tự
sát. Bác hai quá đau lòng, nhưng lúc đó thế lực chị dâu cả quá mạnh, khiến
chuyện khó thể phân rõ trắng đen, vì vậy bác hai chưa thể công khai di thư,
đành gạt lệ dẫn hai con trai còn nhỏ đi miền đông lập nghiệp, nhiều năm không
trở về.
Mẹ của anh bạn tôi hồi đó
cũng hùa theo phát tán tin đồn ác này, phụ họa rêu rao bêu xấu khắp thôn.
Sau khi thấy quả báo giáng xuống nhà bác Thơm quá thảm, bà rất hãi hùng, lại
thêm chứng kiến các con trai mình nhiều năm nay bị viêm thận, bệnh hành khổ sở,
vô phương làm việc bình thường, mẫu thân bạn tôi lúc này vô cùng chấn động, bèn
dẫn hết người nhà đến trước bài vị vợ bác hai, khấu đầu như tế sao, cầu xin tha
thứ tội ngày xưa…
Anh bạn tôi sau khi biết rõ
chuyện này rồi, tâm tư cũng bị chấn động chưa từng có. Anh nghĩ mình nhiều năm
nay cũng tạo nhiều nghiệp ác khẩu không lành, còn hay viết bài trên mạng gieo
rắc tai tiếng, đâm thọc, ly gián hại người… lòng rất ăn năn kinh sợ, hối hận…
cho nên quyết định đến thỉnh cầu những người bị hại (trong số đó có tôi) xin
tha thứ, thề từ đây quyết tâm sửa đổi”…
Mẹ tôi nghe chuyện này rồi,
liền cảnh báo tôi: “Khi chọn bạn trăm năm phải hết sức cẩn thận, vì lỡ như cưới
nhằm vợ không hiền, độc mồm xấu bụng, phóng túng khẩu nghiệp, ăn nói quàng xiên
thì sẽ di họa đến con cháu”… Mẹ còn nhắc tôi phải luôn nhớ lời sư Chứng Nghiêm
dạy: “Hãy nói như hoa thơm, đừng nói như rắn độc!”.
Những ai loạn tạo khẩu
nghiệp… xin hãy xem chuyện vợ bác cả mà cảnh giác. Hiện nay bà là tấm gương kinh
hoàng cho cả làng. Tôi kề ra câu chuyện này là mong bạn đọc cẩn thận giữ gìn
khẩu nghiệp, tránh được sai lầm.
]
0 nhận xét:
Đăng nhận xét