Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

13. BÀI TỤNG NGÀY PHẬT THÀNH ÐẠO (II)


13. BÀI TỤNG NGÀY PHẬT
 THÀNH ÐẠO (II)

Chúng con kính nghe rằng:
Nhớ một thuở xa xưa,
Tại thành Tỳ La Vệ,
Một Bồ-tát xuất thế,
Con vua Tịnh Phạn Vương,
Ôm ấp một tình thương
Cứu muôn loài đau khổ.
Bỏ ngai vàng quốc độ,
Vào núi Tuyết tu hành.
Vì thệ nguyện độ sanh,
Sống sáu năm khổ hạnh.
Thế rồi trong đêm lạnh,
Dưới gốc cây Bồ-đề,
Người hạ một lời thề,
Quyết không rời bảo tọa.
Nếu không thành đạo quả,
Chẳng rời khỏi nơi đây,
Các ma vương bủa vây,
Tất cả đều hàng phục.
Dứt sạch mọi tham dục,
Thấy ánh sáng sao mai,
Lúc ấy độ canh hai,
Tâm hồn đều trong sáng.
Người liền tuyên lời phán:
“Rằng rất là lạ thay,
Không một ai biết hay,
Muôn loài có Phật tánh.
Ta nay đã thành Thánh,
Chúng sinh Thánh sẽ thành.
Vì tất cả chúng sinh,
Ðều có các đức tướng,
Cùng trí tuệ vô thượng,
Của các đấng Như lai.
Trong quá khứ vị lai,
Muôn đời mới xuất hiện,
Tin vui truyền non biển,
Nước Ấn Ðộ bao la.
Rằng Thái tử Ðạt Ða,
Thuộc dòng vua họ Thích,
Sau bao năm ẩn tích,
Tìm đạo để cứu đời.
Ðã tuyên bố mấy lời,
Thành Chánh đẳng Chánh giác,
Trời người đều hoan lạc,
Ðến rải hoa cúng dường.
Cùng thiên nhạc thiên hương,
Xin Pháp vương thuyết pháp.
Nhưng Người chưa vội đáp,
Vì thấy đạo thâm huyền,
Không thể được vội truyền,
Pháp thiêng của chư Phật.
Thế rồi Ngài nhập thất,
Trong hai mốt ngày liền,
Quán sát các nhơn duyên,
Cùng với các phương tiện.
Nhớ lại lời thệ nguyện,
Người đứng dậy ra đi,
Trong trí thường nghĩ suy,
Về năm người bạn cũ.
Người đến vườn Lộc Uyển,
Giảng đạo lý nhơn duyên,
Chỉ rõ gốc não phiền,
Từ vô minh trước hết.
Ðến sinh già bệnh chết,
Mười hai duyên nối liền.
Soáng cuộc đời triền miên,
Với sanh tử đau khổ.
Gốc vô minh phải nhổ,
Mới hết nỗi khổ đau,
Tứ đế đạo nhiệm mầu,
Là “Khổ, Tập, Diệt, Ðạo”.
Từ đâu có quả báo?
Từ tích “Tập” khổ nhơn.
Muốn “Dứt” các “Khổ” nhơn,
Cần tu Bát Thánh “Ðạo”.
Ðó là Người dạy bảo,
Năm Ðại đức Tỷ-kheo,
Khuyên các vị tuân theo,
Sẽ dứt hết sanh tử.
Vào Niết-bàn tịch xứ,
Hết các thứ nghiệp khiên,
Hết tham sân sử triền,
Sống cuộc đời giải thoát.
Với “Ngã tịnh thường lạc”,
Hết lưu chuyển luân hồi,
Biển khổ hết nổi trôi,
Ðường mê thôi lạc lối.
Ðã vào thành bất thối,
Vui hơn các trời cao!
Kính bạch đức Bổn sư Từ phụ!
Chúng con hôm nay:
Nhìn lại ánh sao,
Nhớ thuở Bổn sư thành Ðạo.
Nhớ lời dạy bảo,
Nhớ ngày trời đất hân hoan.
Chúng con cúi mong rằng:
Mong cho ánh sáng đạo vàng,
Muôn thuở hào quang rực rỡ.
Cầu cho Hoa Ðàm lại nở,
Tỏa hương ngào ngạt nhơn gian.
Cầu cho đất nước bình an,
Nguyện cho nhân dân hạnh phúc.
Cúi đầu cung chúc,
Ngửa mặt ca dương.
Cha lành đoái thương,
Chứng minh gia hộ.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
--------------------
-Trích Pháp Sự Khoa Nghi Việt Ngữ, HT.Thích Hiển Tu, chùa Xá Lợi ấn hành nội bộ, Sàigòn, 1989
(1) Lai vương: lại chầu vua, tức là chầu Phật, Pháp vương

--- o0o ---

13. BÀI TỤNG NGÀY PHẬT THÀNH ÐẠO (II) Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét