Châm ngôn
cuộc sống
Tập 2
THÍCH THIỆN PHƯƠNG
sưu – tập
LỜI ĐẦU
Tuyển tập Châm Ngôn Cuộc sống, được tổng kết của nhiều tác giả gom lại,
là những câu ngắn gọn dễ nhớ và cô đọng, tóm tắt những điều hay lẽ phải trong
cuộc sống, giúp cho người áp dụng trong tiến trình tu tập, tháo gỡ được phiền
não, nối kết được ơn nghĩa với người thân, tình thân với bạn bè, xóa tan hiềm
khích, an lạc trong cuộc sống. Đời và Đạo không xa, hiện tiền là Cực lạc tương lai
vãng sanh không hoài nghi.
{]{
TU LÀ GÌ
Tu là sửa đổi bên trong
Sửa thân, khẩu,ý tấm lòng từ bi
Nói năng, ý nghĩ, hành vi
Đừng làm người khác, vì mình tổn
thương
Thấy ai hoạn nạn bên đường
Ra tay giúp đỡ, như thương chính mình
Tu là phải xét lỗi mình
Tự mình sửa đổi, đừng nhìn lỗi ai
Thị phi tranh đấu bên ngoài
Tập buông xả hết, ngày đêm chuyên cần
Dẫu cho thế sự xoay vần
Giữ tâm tự tại, muôn phần thong
dong./.
]
MAU TU TỈNH
Đường danh nẻo lợi ngó đông đông
Chen chúc nhau chi đám bụi trần
Kìa bóng bạch câu qua chẳng lại
Nọ tranh thương cẩu có rồi không
Dở cười dở khóc trên sân khấu
Khi nở khi tàn mấy cụm bông
Sao kiếp phù sinh cho khỏi lụy
Quyển kinh câu kệ chớ nài công
]
CHỌN BẠN MÀ CHƠI
Người nào làm ác chớ quen
Người xấu thấp dạ, thấp hèn chớ thân
Với ai tốt hãy nên gần
Bạn lành giao hảo, giao lân kết tình
]
Vui thay gặp bạn hiền xưa
Mệnh chung thiện nghiệp đón đưa ta về
Buồn thay gặp bạn ác xưa
Mệnh chung quỷ sứ đón đưa ta về
]
Bớt đi lời nói thị phi
Bớt đi tội lỗi sân si đau buồn
Thêm câu niệm Phật nhiều hơn
Phước điền thêm lớn tâm hồn thêm vui
]
Muốn được yên, tu phải biết ngu
Dù cho có mắt cũng như mù
Có tai như điếc thường câm lặng
Chỉ nhớ trong đầu một chữ tu
]
Sân giận như lửa dữ
Làm hư hại dung nhan
Thiêu đốt cả tâm can
Cháy tan rừng công đức
Cái hại của giận tức
Gây khổ mình và người
Hiện đời không an lạc
Chết đọa ba đường ác
]
Đa dâm đa dục đa tình
Hao thần tổn khí, hư thân lo buồn
Có chồng mà lại lấy trai
Chết xuống âm phủ cưa hai nấu dầu
Có vợ mà còn thích bia ôm
Chết xuống âm phủ phải ôm cột đồng
]
DỤC TÌNH
Dục bất khả túng, dục túng thành tai
Lạc bất khả cực, lạc cực sanh ai
(Dục nhiều chớ khá chạy theo
Dục tham càng lớn, khổ đau càng nhiều
Khi vui chớ có vui nhiều
Vui mà quá sức, buồn phiền theo ngay)
]
Chiến trường thử thách người dũng cảm
Cơn giận thử thách người khôn ngoan
]
Khó khăn thử thách tình bè bạn
Một tấc thời gian một tấc vàng
Tấc vàng khó đổi tấc thời gian
Tấc vàng tuy khó còn nơi kiếm
Đánh mất thời gian biết đâu tìm
]
Gieo
một hành vi, bạn sẽ gặt một thói quen
Gieo
một thói quen, bạn sẽ gặt một tánh nết
Gieo
một tánh nết, bạn sẽ gặt một cuộc đời
]
Ai ơi cố gắng làm lành
Kiếp này không lãnh, để dành kiếp sau
Ở hiền thì lại gặp lành
Nếu ai ở ác tan tành ra tro
Vậy nên phải biết lo
Chớ đừng làm ác khổ đau dài dài.
]
Lời nói không phải là dao
Sao cắt lòng người đau nhói
Lời nói không phải là khói
Sao mắt người cay cay
*****
Lời nói không phải là mây
Lại đưa người ta sa đọa mãi
Sao ta không chịu dừng lại
Nói với nhau những lời nhẹ nhàng?
{]{
KHÔNG
Thương bấy người đời KHÔNG vẫn KHÔNG
Ruộng vườn nhà cửa có rồi KHÔNG
Vợ con cha mẹ rồi cũng chết
Danh lợi giàu sang rốt cuộc KHÔNG
Trăm khéo, trăm khôn, tuồng giả tạm
Ngàn mưu, ngàn kế, cũng hoàn KHÔNG
Suốt đời lo lắng gầy cơ nghiệp
Nhắm mắt hai tay KHÔNG vẫn KHÔNG.
{]{
Thế gian đầy trân bảo
Chất
đến tận trời cao
Vẫn
không bằng thấy đạo
Giàu
sang sánh được nào
***
Cúng
chùa còn hơn cho vay
Mình
ăn thì hết, người ăn thì còn
Dầu
cho núi lỡ non mòn
Hãy
nên bố thí để dành kiếp sau.
***
Kiếp
trước chẳng thí nên mới chịu nghèo
Bây
giờ khổ não nó đeo theo
Người
sao của cải càng dư dã
Nghĩ
lại phận mình túi vắng teo.
Phật
pháp cao sâu quá nhiệm mầu
Hay
trừ nghiệp chướng dứt lo âu
Thân
tâm thanh tịnh thời giải thoát
Phúc
huệ cao siêu tỏ đạo mầu
{]{
ĐỪNG
Đừng thấy
xấu mà chê bai
Đừng thấy
tài mà ganh tỵ
Đừng hiềm
kỵ với kẻ ghét mình
Đừng đoạn
tình khi giàu có
Đừng
nói khó lúc gian nan
Đừng ngỡ
ngàng khi hoạn nạn
Đừng
làm bạn với kẻ mê
Đừng bỏ
bê khi thất bại
Đừng bại
hoại lúc có danh
Đừng sở
khanh người khác phái
Đừng
sùng bái kẻ nịnh mình
Đừng nể
tình mà thu nhận
Đừng
tán tận cả lương tâm
Đừng lầm
bầm khi nóng giận
Đừng kề
cận kẻ dối gian
Đừng bướng
gàn khi tranh cãi
Đừng giải
đãi chuyện học hành
Đừng
loanh quanh nơi quán rượu
Đừng rũ
rượi lúc bi quan
Đừng
làm sang khi nghèo đói
Đừng xoi
mói chuyện người ta
Đừng
lánh xa kẻ hiền trí
Đừng nhụt
chí mà làm càn
Đừng
hoang mang khi nguy biến
Đừng
gây chiến với kẻ say
Đừng đi
vay chơi cờ bạc
Đừng lạnh
nhạt với kẻ đồng liêu
Đừng nói
nhiều mà làm ít
Đừng quấn
quýt lúc chia tay
Đừng có
đì người ngay thẳng
Đừng la
mắng chỗ đông người
Đừng
chê cười người khuyết tật
Đừng tất
bật chuyện mưu sinh
Đừng
cho mình là người giỏi
Đừng có
hỏi chuyện tầm phào
Đừng
khát khao nguồn bất chính
Đừng bất
kính với kẻ bề trên
Đừng
tìm hên trong đen đỏ
Đừng chứng
tỏ mình đa tài
Đừng
nói dài trong cuộc họp
Đừng
dung nạp kẻ bất lương
Đừng
nhiễu nhương người cô thế
Đừng o
bế kẻ quyền cao
Đừng tự
hào sau chiến thắng ,/,
{]{
NHẪN KHI GIẬN
Tục rằng no quá mất khôn
Khi giận quá mất khôn thành khờ
Lửa xông đôi mắt đã mờ
Trắng đen phải quấy, bây giờ thấy đâu
Không phân biệt nghĩa nặng, tình sâu
Không rành sự cảnh, đuôi đầu làm sao
Con tâm đã lánh đường nào
Mà con ma giận, nhập vào đó thôi
Đánh Nam dẹp Bắc một hồi
Múa men nào kể đất trời là chi
Người sầu, vật khóc lâm ly
Rõ ràng một cảnh A Tỳ gớm ghê
Đau lòng xót mắt mọi bề
Mà người gây thảm chớ hề có hay
Đứng xa trông thấy thương thay
Lửa lòng bốc ngọn, ai tày chữa chuyên
!!
{]{
GIẬN
Một cơn nóng giận không hiền
Khói sân tím ruột, lửa phiền cháy gan
Hại lây lắm kẻ vô can
Hỏa tai một trận, khổ nàn biết bao
Gió lên ngọn lửa càng cao
Bao nhiêu sự nghiệp đổ nhào như chơi
Phật xưa có dạy mấy lời :
Rằng:“Rừng công đức một đời trồng
gieo
Lửa sân nổi dậy đốt thiêu,
Như chim mất cành, như diều đứt dây”
Hỡi ai! Nghe mấy lời nầy
Có nên tiếc đám rừng cây chăng là?
Có nên dẹp lửa cho xa?
Có nên nhẫn nhục cho qua tháng ngày?
Có nên lấp mắt, ngơ tai?
Có nên niệm Phật hoài hoài hay chăng?
{]{
SỐNG
Sống không giận, không hờn, không oán
trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
Sống an hòa với những người chung sống
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn
vương
Sống an vui nhưng danh lợi mãi coi
thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
{]{
CHẾT
Chết là kết thúc đoạn đường sinh mạng
Thân rã rời nhưng thức nghiệp không
tan
Chết là chuyển qua cảnh đời mới lạ
Khổ hay vui, do nghiệp thức mang theo
Chết là đổi, vui buồn do thiện ác
Đến bờ vui, khi nghiệp tử bình an
Chết không lo,không vương vấn trần
tình
Về tịnh lạc, chết mà như vẫn sống ./.
{]{
SỐNG TỐT CHẾT TỐT
Muốn có một cái chết tốt
Lúc còn sống nên làm nhiều việc tốt
Khi đã có cái sống tốt
Lúc chết sẽ có cái chết tốt
(Sống tốt là không làm ác mà làm lợi ích cho nhiều người .
Chết tốt là không đau bệnh, đến tuổi già mới chết, chết thanh
thản)
{]{
Kẻ hơn thì thêm oán
Kẻ
thua ngủ chẳng yên
Hơn
thua hai đều xả
Ấy
được ngủ yên liền
{]{
HƠN THUA
Một người nóng giận mắng ào ào
Chẳng lẽ ta đây cũng vậy sao?
Một đứa cộc cằn thêm đứa nữa
Thành ra hai đứa cũng như nhau
{]{
Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
Cao phi viễn tẫu dã nan hoàn
Thiện ác rốt cùng đều có báo
Cao bay xa chạy cũng khó toàn.
{]{
Người mê lo sự nghiệp đời này
Người trí lo sự nghiệp cả đời này lẫn
đời sau
{]{
NHẪN
Chữ nhẫn là chữ tương vàng
Ai mà nhẫn được thì càng sống lâu
{]{
Nhẫn nhất thời phong bình lãng tỉnh
Thoái nhất bộ, hải thoát thiên không
(Nhịn được
một cái nóng một thời, thì gió lặng sóng yên. Lùi một bước nhường người thì biển
trời bát ngát)
{]{
Nhất Nhẫn phu thê ngàn hạnh phúc
Bách Nhẫn toàn gia vạn thái bình
( Một nhẫn vợ chồng hạnh phúc
Trăm nhẫn toàn gia vạn thái bình)
{]{
Nhất cần thiên hạ vô nan sự
Bách nhẫn đường trung hữu thái hòa
(Chỉ một lòng nhẫn nại,
đời không việc gì khó
Trăm điều khéo phân xử, gia đạo ắt yên vui)
{]{
NHẪN ĐI
Nhẫn đi cuộc sống mới bình yên
Tranh cãi nhau chi, tự chuốc phiền
Bình tâm an lạc vui vẻ sống
Thế sự cuộc đời hãy thản nhiên
Lùi một bước, trời yên biển lặng
To hóa nhỏ sao có chiến tranh
Nhẫn một chút đổi lấy an lành
Lùi một bước phía sau biển rộng
Nhẫn đi thoát họa tai ương
Nhẫn đi sẽ thấy con đường dễ đi
Nhẫn đi để tránh chia ly
Nhẫn đi để tránh tai ương
Nhẫn đi sẽ thấy từ bi cõi lòng
Nhẫn đi chuyện dữ hóa không
Nhẫn đi sẽ thấy trong lòng an vui
Nhẫn đi tâm ác đẩy lùi
Nhẫn đi sẽ thấy niềm vui cuộc đời
Nói thì dễ làm mới khó
Ai mà nhẫn được mới là người hay ./.
{]{
LỢI ÍCH NHẪN
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Lòng từ được tăng trưởng
Trí đức được nâng cao
Đạo mầu càng tỏ rạng
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Gia đình được sum họp
Bạn hữu được tương thân
Tớ thầy được trung tín
***
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Lửa sân hận dập tắt
Dục vọng chẳng hoành
hành
Căn lành dần thêm lớn
***
Nhẫn nhục hạnh an ổn
Khắc phục được hận thù
Tiêu trừ các tai nạn
Hưởng nhân quả sâu xa
{]{
Vào cửa đạo làm người thiện tín
Phải học câu nhẫn nhịn thuận hòa
Điều nhỏ nhăn thắc mắc bỏ qua
Chuyện tranh cãi rầy rà nên tránh
{]{
Lấy oán báo oán, oán khó tiêu
Lấy ân báo oán, oán liền tiêu
Lấy oán báo oan, càng nhiều oan gia
Lấy ân báo oán, oan gia không còn.
{]{
Đời nay hận rửa hận
Muôn thuở chẳng sạch thù
Từ bi rửa sạch hận
Là định luật ngàn thu
Kẻ hơn thì thêm oán
Người thua ngủ chẳng
yên
Hơn thua cả hai đều xả
Ấy được yên ổn ngủ
{]{
Kẻ thù là một nổi khổ
Nhìn thấy mặt kẻ thù
Như kim đâm vào mắt
Ở chung với người nghịch
Như nếm mật nằm gai
Cảnh ngượng ngùng khổ sở
Là oán tắc hội khổ
{]{
Nhẫn nhục là người mạnh khỏe
Vì chẳng ôm lòng tà ác
Thân tâm thường an lạc
Được trời người yêu kính
Sống khỏe chết được vui
{]{
CHIẾN THẮNG
Dầu ở tại chiến trường
Thắng một nghìn quân giặc
Thắng ấy chưa gọi là thắng
Tự thắng được lòng mình
Thắng ấy mới là oanh liệt
Thật là chiến thắng tối
thượng
{]{
TRỪ SÂN
Muốn trừ bệnh sân hận
Tập uống bốn loại thuốc
Một thuận thảo hòa hợp
Hai nhẫn nhục nhường nhịn
Ba từ bi hỷ xả
Bốn vô ngã vị tha
Tùy bệnh mà dùng thuốc
Khéo dùng tất được an
vui
{]{
NGUY HẠI CỦA SÂN
Sân lên là phát cơn điên
Người khôn hóa dại
Người hiền hóa ngu
Giận hờn là tội lỗi
Là không có hạnh phúc
Cha con phải xa nhau
Vợ chồng phải cách biệt
Bởi tình thương rạn nứt
Từ gốc sân hận mà ra
Chiến tranh tang tóc
Cảnh đánh đập rợn người
Tạo muôn vạn thê lương
Gốc bởi lòng sân
Ăn uống chẳng được ngon
Giấc ngủ chẳng được yên
Trằn trọc đau khổ mãi
Bởi ma giận nhập vào
***
Ba cõi không an
Dường như nhà lửa
Đau khổ dẫy đầy
Thật đáng sợ hãi
Buồn phiền và nóng nảy
Khó chịu và bực bội
Khi gặp cảnh nghịch lòng
Thì lòng sân xuất hiện
***
Sân tham gốc chẳng có
Bởi tạp nhiễm mà thành
Ấn náu nơi thâm tâm
Đủ duyên thì xuất hiện
Lửa sân đốt thân tâm
Mặt xanh dờn, mắt đỏ lét
Biết đánh đập, chém giết
Chẳng màn hậu quả chi
***
Khen chê, thương ghét, mặc người
Từ bi, hỷ xả, nơi nơi rải đều
Mưa trời nào nệ rong rêu
Từ tâm vô lượng rải đều chúng sanh
{]{
Nhẫn là thuyền vững chắc
Giúp ta vượt sóng gió to
Nhẫn là nước cam lồ
Rưới tắt lửa tham sân
Nhẫn là vị thuốc hay
Cứu bệnh trong cơn nguy
Nhẫn là tạng kho báu
Chứa giữ các công đức
{]{
Không lửa nào dữ bằng lửa tham
Không cố chấp nào bằng tâm sân hận
Không lưới trói buộc nào bằng lưới
ngu si
Không dòng sông nào đắm chìm bằng
dòng sông ái dục.
{]{
ĐỚI NGHIỆP VÃNG SANH
Cát rơi xuống nước thì chìm
Đá to chở nặng không chìm nhờ ghe
Niệm Phật nhờ Phật chở che
Tội to như đá, nhờ ghe qua bờ
Niệm Phật đừng có chần chờ
Vô thường chợt đến không chờ ai đâu
{]{
Tiền không thể mua được mọi thứ
Nhưng người ta làm mọi cách để
có tiền
Cuối đường danh lợi hai tay trắng
Sau cuộc ân tình nấm mộ hoang
Làm sao có hạnh phúc
Sống khỏe, chết nhanh, ít của dể dành
Ra đi được nhiều người thương tiếc
{]{
Cái ta cần thì ít
Cái ta muốn lại quá nhiều
Ngàn gian nhà rộng thênh thang
Đêm nằm cũng chỉ vài gang là cùng
Tiền muôn bạc vạn thải thừa
Ngày ăn ba bữa cất chừa làm chi
Tiền bạc là cái chi chi
Mà ai cũng muốn cũng ham vì tiền
{]{
Mỗi ngày ăn ba bữa
Tối
một chỗ nằm
Giàu
nghèo cũng vậy
Có
gì hơn ai?
Loay
hoay một kiếp
Ngàn
thu vĩnh biệt
Gởi
nắm xương tàn
Mồ
hoang đất lạnh
Người
ơi nghĩ lại
Đừng
gieo nhân ác
Vạn
cổ lưu truyền
Linh
hồn sa đọa
{]{
Một việc ác nhỏ không tái phạm
Một việc thiện nhỏ không bỏ qua
Nếu những ai làm được như vậy
Thì cuộc sống nầy đầy an vui.
{]{
ÂN CHA MẸ
Cha mẹ là bậc trọng ân
Dưỡng nuôi báo hiếu lúc thân về già
Ai mà phụ nghĩa quên công
Dù đeo trăm cánh hoa hồng chẳng thơm
{]{
CHỮ HIẾU
Học cao hiểu rộng mà chi
Để rồi chữ hiếu vứt đi chẳng màng
Uy quyền chức tước giàu sang
Mặc cho cha mẹ lang thang chợ đời.
{]{
BẢY LỜI KHUYÊN ĐÁNG SUY NGHĨ
1/ Tâm còn chưa thiện, phong thủy vô
ích
2/ Bất hiếu cha mẹ, thờ cúng vô ích
3/ Anh em không hòa, bạn bè vô ích
4/ Làm việc bất chính, đọc sách vô ích
5/ Làm trái lòng người, thông minh vô
ích
6/ Không giữ nguyên khí, thuốc bổ vô
ích
7/ Thời vận không thông, mưu cầu vô
ích
{]{
TÁM SỨC MẠNH
1/ Trẻ con có sức mạnh là khóc
2/ Đàn bà có sức mạnh là giận hờn
3/ Kẻ cướp có sức mạnh là vũ khí
4/ Vua chúa có sức mạnh là quyền hành
5/ Kẻ ngu có sức mạnh là ngang ngược
6/ Bậc trí có sức mạnh là thuyết phục
7/ Bậc đa văn có sức mạnh là thẩm xét
8/ Sa môn, bà la môn có sức mạnh là
nhẫn nại ./.
{]{
Đời bớt khổ khi ta gặp Đạo
Đời khổ đau, khi chẳng biết Tu
{]{
Bùn ở dưới chân, nhưng có nắng trên đầu
Mọi chuyện rồi có cách giải quyết,
Khi tâm tĩnh lặng
Như sen tuy mọc trong bùn
Nhưng không hôi tanh mùi bùn.
{]{
Đừng tuyệt vọng khi ta gặp khó khăn
Đừng buông xuôi khi ta gặp bế tắc
Đừng nản chí khi ta gặp thất bại
Hãy đứng dậy khi ta đang vấp ngã
Hãy vươn lên với chính bản thân mình
Và hãy nhớ:
Từ bùn sen nở, từ khổ tạo người tài./.
{]{
Khi ta gặp bế tắc, phải tìm cách giải
quyết,
Chứ không phải tìm một lối thoát
Thể xác là nô lệ của ý thức
{]{
Đời người quá ngắn, thương nhau còn
chưa đủ
Bận lòng chi, những thù hận vu vơ
Vết trầy nhẹ, đừng làm thêm đau nhức
Tâm yêu thương, là biển rộng vô bờ ./.
{]{
Con gái nhờ phước cha
Con trai nhờ phước mẹ
Cây xanh thì lá cũng xanh
Cha mẹ hiền lành, để đức cho con ./.
{]{
Vạn sự tùy duyên
Cứ an nhiên mà sống
Có duyên tận chân trời cũng sẽ gặp
Vô duyên trước mặt cũng như không./.
{]{
Hữu duyên thiên lý ngộ,
Vô duyên đối diện bất tương phùng
(Có duyên xa ngàn dặm cũng gặp nhau được
Không duyên dù đứng trước mặt cũng không thấy nhau.)
{]{
Nhẫn, nhẫn, nhẫn trái chủ oan gia
tùng thử tận
Nhiêu, nhiêu, nhiêu, thiên tai vạn họa
nhứt tề tiêu
(Thân nhẫn, miệng nhẫn, tâm nhẫn, bao nhiêu điều trái ý, oan nghiệt đều tận
diệt.
Thân nhịn, miệng nhịn, tâm nhịn,
ngàn tai vạn họa thảy đều tan hết.) – Chữ Nhiêu có nghĩa là tha thứ, chịu đựng,
nhẫn nhịn)
{]{
Lời nói vốn oan khiên
Cũng vì mở miệng lụy phiền đến thân
Lời ăn tiếng nói ân cần
Suy xét chính đáng muôn phần khỏi lo
Một lời mà lỗi quá to
Tan nhà mất nước cũng do miệng mình
{]{
Sớm trẻ lo tu chớ đợi già
Kìa bao niên thiếu đã thành ma
Khuyên ai sớm biết lo tu niệm
Hãy sớm tu đi chớ đợi già
{]{
Đời chỉ đẹp khi lòng ta cởi mở
Biết khoan dung.
Và khắc phục chính mình.
Trải lòng từ đến khắp nhân sinh,
Để từ đó vườn hoa tâm hé nở./.
{]{
Phật tức tâm, tâm tức Phật
Phật ở trong tâm, tâm là Phật
Khi giác là Phật, khi mê là chúng
sanh
Phật và chúng sanh, không xa không
cách
Ngoài tâm tìm Phật là mê,
Quay lại tự tâm, tìm Phật là giác
Giác mê do ta, ta và Phật cùng một thể
Kẻ mê tìm Phật bên ngoài,
Người trí tìm Phật nơi tâm
Phật chúng sanh, không đâu, không
khác
Đồng, khác do mê và ngộ ./.
{]{
Phiền
não tức Bồ đề,
Bồ
đề tức Niết bàn
Vọng
tưởng sanh phiền não,
Bồ
đề hóa Niết bàn
Mê
cùng phiền não
Vọng
tưởng sanh điên đảo
Niết
bàn hóa an vui
Niết
bàn và phiền não
Hai
mặt đồng một thể
Quay
lưng sẽ thấy bờ
Chuyển
mê thì thành giác
Phiền
não sinh vọng tưởng
Vọng
tưởng là phiền não
Niết
bàn là an vui
Vui
khổ và mê ngộ
Do
ta khéo tu tập
An
lạc và Niết bàn
Tại
đây và bây giờ ./.
{]{
Điều hạnh phúc nhất của
chúng ta là, được làm người con của Phật
Vì một số tôn giáo trên
thế giới, đã gây ra nhiều đau khổ cho
nhân loại, và nhiều cuộc chiến tranh từ
xưa đến nay. Đạo Phật là đạo Từ bi chưa từng có một lần nào làm cho con người
máu đổ đầu rơi, nếu có thì đó không phải đạo Phật.
{]{
TÂM CON NGƯỜI
Đặc trưng của con người
hơn con vật là chúng ta biết ta có cái thân, còn con vật nó không biết nó có
cái thân, nếu biết nó chỉ biết lờ mờ mà thôi. Cho nên con mèo, con chó nó thấy
bóng nó trong gương nó tưởng một con khác nó, nó sủa và gầm gừ. Còn cái điểm yếu
nhất của con người là, có cái tâm mà quên mất không biết mình có cái tâm, nếu
có biết chỉ biết lờ mờ. Do không biết mình có tâm, nên đạo Phật gọi là si mê,
do si mê nên tâm bị dẫn dắt đi lang thang khắp cõi luân hồi, chìm đắm trong buồn
giận thương ghét. Tạo nên chuỗi nghiệp báo bất tận không ngày nào ra.
Tâm con người có hai
khuynh hướng THƯƠNG và GHÉT. Hai khuynh hướng thương và ghét này luôn luôn xuất
hiện ở tâm. Yêu sanh THAM. Ghét
sanh SÂN. Nguyên nhân có tham và sân bởi
do SI. Từ nơi tâm lờ mờ không nhận biết tâm nên gọi là mơ hồ. Do mơ hồ về YÊU và GHÉT. Gọi chung là
THAM, SÂN, SI. Trong đó chàng SI là nguyên nhân gây đau khổ cho con người và dẫn
con người đi lang thang trong sáu nẻo luân hồi.
Đến với đạo Phật là quay lại với TÂM. Gọi là “Phản quang tự kỷ” quay lại bên trong với chính mình để nhìn rõ tâm.
Mê là để tâm định đoạt, Ngộ là ta đoạt được tâm. Đoạt là làm chủ được tâm,
không để tâm mê mờ. Tu tập theo đạo Phật là phát huy tâm thanh tịnh sáng suốt sẵn
có của mỗi người để sống trong trạng thái an lạc ra khỏi khổ đau./.
{]{
CẢM ƠN ĐỜI
Cảm ơn đời cho ta nhiều ưu đãi
Được
làm người với đầy đủ lục căn
Được
yêu thương, đồng cảm mỗi khi cần
Xin
biết đủ sống đời không sân hận
Cảm
ơn đời khi ta luôn lành lặn
Ở
ngoài kia, bao số phận không may
Phải
đương đầu với khốn khó hằng ngày
Họ
vẫn sống, và cảm ơn sự sống
{]{
NẾU
MÌNH CẢM THẤY MỎI MỆT
Nếu thấy mình mệt mỏi
Giữa cuồng quay danh lợi
Xin dừng chân ngơi nghỉ
Hít một hơi thở trong lành
Nếu bạn gặp phải bất hạnh
Xin đừng quá khổ đau
Hãy bình tâm quán xét
Mình khổ trước vui sau
Hạnh phúc hay khổ đau
Do nơi tâm mình tạo
Nhân quả và nghiệp báo
Không đến trước thì đến sau
Những ai đang hạnh phúc
Xin cố gắng giữ gìn
Cuộc đời chỉ đẹp xinh
Khi tâm mình rộng mở./.
{]{
CHÂM NGÔN CUỘC SỐNG
Con người không cần phải
có quá nhiều mong cầu. Đơn giản bình dị, chính là niềm vui, bình bình đạm đạm
chính là hạnh phúc.
Cuộc đời ai đã từng trải nghiệm nhiều mới hiểu: cái khổ có thể nói ra vẫn
không tính là khổ, khổ mà không nói thành lời, ấy mới là nổi khổ tận sâu. Đời một
người luôn thuận buồm xuôi gió thường sẽ khó chịu khổ đau. Ai thành công đều đã
từng nếm trải quãng thời gian ảm đạm,
đơn thương độc mã. Một lần vấp ngã chính là cơ hội để đôi chân tự mình đứng
lên. Chỉ khi trưởng thành lớn mạnh mới không bị chà đạp dập vùi. Chỉ có những
ai đã từng trải qua đôi lần đau khổ, mới xem nhẹ những chuyện
không như ý trong đời.
Con người chớ nên so
đo, tranh chấp điều chi. Bởi vì, không so đo tính toán, thì sẽ chẳng đố kỵ trong
lòng, không cầu bạn bè đông đúc, chỉ cầu một người tri kỷ, không cầu của cải vô
số, chỉ cầu vừa đủ. Không cầu ngàn người thương xót, chỉ cần một người thấu hiểu.
Không cầu nhà cao cửa rộng,
chỉ cần một gia đình nhỏ ấm êm.
Không cầu tài cao bắc đẩu,
chỉ mong hiểu biết của ta giúp ích được cho đời, không cầu địa vị hiển hách, chỉ
mong công việc thuận lợi.
Không cầu đời người huy
hoàng, mà chỉ mong cả đời không để lại điều chi tiếc nuối. Không cầu vạn sự
viên mãn, chỉ cầu mọi chuyện vừa vặn. Không cầu sống lâu trăm tuổi, chỉ cầu cơ
thể khoẻ mạnh. Không cầu cuộc sống xa hoa, chỉ cầu có đủ niềm
vui. Đời người ngắn ngủi, sinh mệnh vô thường. Vậy nên, hãy vui vẻ sống xem nhẹ
những chuyện không như ý trong đời và học cách buông, coi mọi sự tranh đấu chỉ
là thứ nhẹ tựa lông hồng. Hãy học biết quý trọng hết thảy những gì mình đang
có. Xem nhẹ những gì đã mất đi, bình ổn tâm thái. Để cuộc sống biết đủ mà trở
nên hạnh phúc, để đời người biết quý tiếc
mà giảm bớt tiếc nuối sau này./.
{]{
TU LÀ GÌ ?
Tu
là sửa đổi bên trong
Sửa
thân, khẩu, ý tấm lòng từ bi
Nói
năng, ý nghĩ, hành vi
Đừng
làm người khác, vì mình tổn thương
Thấy
ai hoạn nạn bên đường
Ra
tay giúp đỡ như thương chính mình
Tu
là phải xét lỗi mình
Tự
mình sửa đổi, đừng nhìn lỗi ai
Thị
phi tranh đấu bên ngoài
Tập
buông xả hết ngày đêm chuyên cần
Dẫu
cho thế sự xoay vần
Giữ
tâm tự tại muôn phần thong dong
{]{
MƯỜI ĐỪNG
1-
Đừng cải lý với thằng say
2-
Đừng ra tay với thằng liều
3-
Đừng nói nhiều với thằng ngu
4-
Đừng giao du với thằng nghiện
5-
Đừng lương thiện với thằng lừa
6-
Đừng vào hùa với thằng ác
7-
Đừng hợp tác với thằng gian
8-
Đừng thi gan với thằng lỳ
9-
Đừng so vì với thằng xấu
10- Đừng chiến đấu với thằng cùn
{]{
1/ Đừng bao giờ tin lời
sai trái bất kể là ai, nói ra kể cả họ có danh tiếng hay địa vị cao nhường nào.
2- Đừng làm việc quá sức,
biết lượng sức là người thông thái, làm quá sức là kẻ ngu ngốc.
3/ Đã làm việc thiện
thì không nên hối tiếc, làm việc xấu thì nên hối cải.
{]{
12 ĐIỀU
BẢO VỆ SỨC KHOẺ
1/
Không nên ngủ sau 23 giờ (11 giờ đêm)
2/
Không nên hút thuốc
3/
Không uống rượu bia
4/
Không bỏ ăn buổi sáng
5/
Không trùm mền, khăn ngủ
6/
Không ăn nhiều đồ ngọt
7/
Không uống ít nước
8/
Không lười vận động
9/
Không sống trong căng thẳng triền miên
10/
Không làm việc quá sức
11/
Không lười đọc sách
12/
Không lười giao tiếp
{]{
SỐNG
Ở ĐỜI
Làm việc không cần mọi người thấu hiểu
Chỉ cần làm hết sức mình
Làm người không cần ai cũng yêu mến
Chỉ cần sống ngay thẳng rộng lượng
Cũng là một kiếp con người
Sống sao cho khỏi thẹn lòng hỗ danh
{]{
Tiền bạc không bao giờ là đủ đầy
Con người không là hoàn hảo
Nên tập sống chân thành và khiêm tốn
Đối xử với mọi người khác tốt một
chút
Để tạo phước cho mình
{]{
Nếu thấy dễ đừng chủ quan
Nếu thấy khó đừng nản lòng
Nếu không có đừng đố kỵ
Nếu có nhiều cùng chia sẻ
{]{
LƯƠNG TÂM TRONG SẠCH SỐNG KHÔNG HỔ THẸN
Người khác đối xử với bạn
thế nào là nghiệp của họ. Bạn đối xử với họ thế nào là nghiệp của bạn, Cho nên
không sợ người nói xấu, chỉ sợ mình làm xấu.
Sống hằng ngày thầm lặng,
chẳng động chạm ai. Nếu có ai chê bai
thì thầm cũng kiệm lời nói, không nói (kệ).
Những câu chuyện về mình vẫn được thêu dệt
đến tai nhiều người.
Hiểu lầm người khác đã
sai, cố tình hiểu sai người khác, lại càng tai hại. Người luôn miệng nói lời đạo
đức, nhưng việc làm lại trái với lương tâm.
Kẻ luôn muốn người khác
trọng vọng mình, nhưng hành động lại khiến người khác xem thường. Có nhiều lúc
tôi muốn đứng lên thanh minh cho những oan ức của mình.
Nói rằng, tôi không phải
người như vậy. nhưng rồi sau bao nhiêu lần muốn đứng lên, tôi lại ngồi xuống.
Sau bao nhiêu lần muốn nói ra, tôi lại im lặng. Không phải tôi lựa chọn yếu
hèn, chỉ là tôi lựa chọn bình yên.
Trưởng thành dạy tôi
cách chịu đựng trong im lặng, không phải là hèn nhát. Chỉ những khoảng yên lặng
mới khiến tôi thanh thản trong tâm hồn. Và tôi hiểu rõ một điều rằng, hoá ra không phải người ta không hiểu mình, chỉ đơn giản là họ
muốn hiểu theo cách của họ. Cách sống này không phải ai cũng mù, nhưng họ chỉ
chọn nhìn những thứ họ muốn thấy nghe, tin những điều họ muốn tin. Vậy nên, khi họ không muốn hiểu, muốn
nghe, muốn tin mình, thì mọi điều mình nói, mọi việc mình làm, mọi sự thật mình
chứng minh cũng đều vô ích cả.
Thanh giả tự thanh –
Lương tâm trong sạch- Sống không hổ thẹn./.
{]{
Sống
nhân từ cuộc đời sẽ nhẹ nhõm
Tâm
hiền lành, không thấp thỏm lo âu
Lòng
từ bi, chính là phép nhiệm mầu
Luôn
soi sáng tận đáy sâu tâm ý./.
{]{
Bớt nghe, bớt nói, bớt nhìn
Cho tâm thanh tịnh, cho đời bình an
Bớt si, bớt giận, bớt tham
Để tâm thanh tịnh, bình an cho mình.
{]{
HỶ XẢ THÌ AN LẠC
Gay
gắt làm chi chẳng ích gì
Sao
bằng rộng lượng đức từ bi
Chúng
sanh tiến hoá nhiều cao thấp
Trình
độ khác nhau chẳng giống y
Cố
chấp làm chi đau với khổ
Rộng
lòng hỷ xả đại từ bi
Thân
tâm an lạc đời vui sướng
Hạnh
phúc biết bao chẳng ngại gì
(Diệu Lý Bảo Đăng)
{]{
NGHỊCH LÝ NHÂN SINH
1/ Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết
đòi
Con cái biết vòi, mà không biết trả
2/ Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời
Bước chân vào đời, ngớ nga ngớ ngẩn
3/ Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường
Bước chân ra đường, kính phường trộm cắp
4/ Cha mẹ ngồi đấy, không hỏi không
han
Bước chân vào cơ quan, cúi chào thủ trưởng
5/Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe khoang
Cha mẹ ốm bảy ngày, không lời thăm hỏi
6/Cha mẹ còn chẳng thơm thảo bát canh
rau
Mai khuất núi rồi, xây mồ to mả đẹp
7/ Đi vào siêu thị, trăm ngàn coi nhẹ
Góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng
8/ Bài hát Tây Tàu, hát hay mọi nhẽ
Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào
9/Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không
Cả vợ lẫn chồng, đi làm từ thiện
10/ Khấn Phật cầu trời, lễ bái khắp
nơi
Nhưng quên lời mời cơm cha, trà mẹ./.
{]{
Con chào đời
– Mẹ rơi lệ
Con biết đi – Mẹ vui mừng
Con vấp ngã – Mẹ nâng niu
Con gọi Mẹ - Mẹ mỉm cười
Con đau yếu – Mẹ chăm chút
Con thất bại - Mẹ động viên
Con thành công – Mẹ hãnh diện
Con nên người – Mẹ an lòng
Mẹ là người
tuyệt vời nhất trong thế gian
{]{
Khi bị gục ngã
không phải là khổ đau
Đau là ta không biết đứng vững sau
khi bị ngã
{]{
Di chúc không phải là tài sản, của cải
Mà tâm đức mới là tài sản di chúc
{]{
Ở
cho có Đức không sức mà ăn
Ở
cho có Đạo mới có gạo nấu
{]{
Tôi muốn hạnh phúc ?
Chỉ cần bỏ cái Tôi và giảm cái Muốn
Là
bạn có Hạnh phúc.
(Do cái Tôi quá lớn và cái Muốn
quá nhiều nên sanh ra đau khổ, đau khổ có mặt là không có hạnh phúc. Chỉ cần
buông cái Ngã và xả cái ham Muốn là bạn thật sự có hạnh phúc)
Phải học hạnh “thiểu dục tri túc”
{]{
Hạnh phúc là gì, bao lần
ta lúng túng
Hỏi nhau hoài mà tìm
mãi không ra
{]{
Của tiền quý báu tham rồi
bỏ
Tội phước đem theo trả
với vay
{]{
Không phải kiếm được nhiều tiền là hạnh
phúc
Mà là cho ra bao nhiêu mới là hạnh
phúc
{]{
Không phải danh cao, địa
vị lớn, quyền lực nhiều mới là hạnh phúc.
Mà hạnh phúc chỉ khi
nào tâm hồn trong sáng an tịnh đó là hạnh phúc.
{]{
Nếu ta tốt thì ngày nào
cũng tốt
Nếu ta xấu thì ngày nào
cũng xấu. Xấu tốt tuỳ theo đạo đức của mình. Chứ thật ra
không có ngày tốt xấu, năm tháng tuổi tác tốt xấu, phương hướng tốt xấu..
{]{
Có một cư sĩ hỏi một vị
thiền sư: Bạch sư phụ làm sao giúp con
giải thoát.
Thiền sư đáp: Ai trói cột
ông
Vị cư sĩ liền giác ngộ,
nhìn lại không ai trói buộc mình, do mình cố chấp quá nặng đấy thôi.
{]{
NUỐI TIẾC VỀ SAU
Mất rồi mới biết là đau
Khi còn lại chẳng coi nhau ra gì
Khuất mắt mới biết là đi
Lúc kề mặt có thấy chi đâu mà
Mất rồi mới biết là xa
Khi còn xem cũng như là hư vô
Tuột tay mới thấy hồ đồ
Lúc còn nắm được coi đồ bỏ đi
Mất rồi mới biết phân ly
Khi còn chẳng luyến thương chi chút
nào
Lỡ mồm mới biết nao nao
Lúc đang giận chỉ biết muốn đào mà
chôn
Mất rồi mới biết bồn chồn
Khi còn chẳng quản có tồn tại không
Ngoảnh mặt mới biết cảm thông
Lúc ghét chỉ muốn không trông thấy
hình
Mất rồi mới biết là tình
Khi còn hờ hững lặng thinh không lời
Quay chân mới biết tiếc đời
Lúc đang có lại muốn thời bỏ đi
Trần gian nghịch lý vân vi
Có thì không thấy mất thì xót xa./.
{]{
Xót thương cho kiếp con người
Bon chen giành giật
khóc cười chán chê
Khi vui chè chén hả hê
Khi buồn oán trách mọi bề nhân gian
Hoa đẹp rồi cũng sẽ tàn
Quyền cao chức trọngnhư làn khói
sương
Vạn sự hư ảo vô thường
Giàu sang phú quý có đường tiêu hao
Danh nhân, triệu phú, anh đào
Đến khi nhắm mắt lệ
trào đớn đau
Giàu nghèo chẳng khác
gì nhau
Trở về cát bụi một màu
hư không
Nếu ta biết cách gieo
trồng
Phước đức tăng trưởng sẽ
không phai mờ
Khi chuyển vận mệnh cập
bờ
Tây phương cực lạc đón chờ chúng
ta./.
{]{
KHAM
NHẪN
Đừng trách chi, cuộc đời
là thế đó
Nếu thanh cao còn gì
nghĩa cuộc đời
Phải nổi trôi cho thân
những đầy vơi
Phải phong trần
cho đượm mùi gió bụi
Đừng trách chi cuộc đời
sao cay đắng
Nếu không mùi có vô vị
lắm không
Đừng trách chi tình người
sao kỳ lạ
Một bức tranh phải đủ sắc
đủ màu
Đã làm người phải thấm
nghĩa thương đau
Mới hiểu được trần gian
đau khổ
Ta chân thật nhận tất cả
có hơn họ không
Người sung sướng có gì
hơn ta được./.
{]{
NHỊN
Nhịn Đời – Hạnh phúc tấm thân yên
Nhịn sự hơn thua – khỏi luỵ phiền
Nhịn kẻ hung hăng – lòng độ lượng
Nhịn lòng hiếu thắng- cõi thần tiên
Nhịn cha, nhịn mẹ - người con hiếu
Nhịn anh, nhịn chị - anh chị hoà
Nhịn vợ, nhịn chồng – nhà hạnh phúc
Nhịn xóm láng giềng – nghĩa thâm giao.
{]{
Chồng tiến vợ lui – chồng lui vợ tiến
Ta làm khổ người là ta rước hoạ
Người làm khổ ta, là người đem phúc cho ta, rước hoạ
cho ta.
{]{
GIEO NHÂN GẶT QUẢ
Con người sống trên đời,
Mỗi người một cảnh,
Khó lời phân bua
Đôi
khi gánh chịu cay chua
Cũng
là nghiệp chướng hơn thua làm gì
Đừng
gieo ân oán thị phi
Bon
chen giành giật chỉ vì lợi danh
Để
rồi thêm muối thêm hành
Làm
cho người khác trở thành nạn nhân
Luân
hồi nhân quả xoay vần
Gieo
gì gặt nấy chẳng cần cầu xin
Nếu
ai thực sự chưa tin
Hãy nhìn cuộc sống hiện in quanh mình
Chắc hẳn ta sẽ giật mình
Nghiệp xưa nay trả thân hình khổ đau
Xác thân trí lực nát nhàu
Sống cũng như chết cần mau tu hành
Giải nghiệp đời sẽ an lành
Phước đức tăng trưởng Phật dành phần ta
Mai này hết cảnh xót xa-Đường về Cực lạc đài hoa đón chờ./.
{]{
ĐỪNG XEM THƯỜNG
Khi con chim còn sống
nó ăn con kiến. Khi con chim chết kiến ăn lại nó. Thời gian và hoàn cảnh có thể
thay đổi bất cứ lúc nào. Vì vậy:
Đừng nhục mạ bất cứ ai
trong cuộc sống này. Bạn có thể đầy quyền lực ngày hôm nay, Nhưng đừng quên rằng,
thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn.
Một cây có thể làm được hàng triệu
cây que diêm. Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu huỷ hàng
triệu cây
Chính vì vậy hãy làm người tốt và làm
điều tốt. Đừng ỷ quyền mà cậy thế, ép người cô thế. Đừng giàu sang mà coi thường
kẻ thiếu thốn. Khi mạnh khoẻ không lo phòng thân
Lúc còn sống không chuẩn bị, đến lúc
gần chết ăn năn việc đã muộn rồi./.
NGUY HẠI CỦA SÂN
Sân lên là phát cơn
điên
Người khôn hoá dại
Người hiền hoá ngu
***
Giận hờn là tội lỗi
Là không có hạnh phúc
Cha con phải xa nhau
Vợ chồng phải cách biệt
Bởi tình thương rạn nứt
Từ gốc sân hận mà ra
***
Chiến tranh tang tóc
Cảnh đánh đập rợn người
Tạo muôn vạn thê lương
Gốc bởi lòng sân hận
Ăn uống chẳng được ngon
Giấc ngủ chẳng được yên
Trằn trọc đau khổ mãi
Bởi ma giận nhập vào
Ba cõi không an
Dường như nhà lửa
Đau khổ dẫy đầy
Thật đáng sợ hãi
***
Buồn phiền và nóng nảy
Khó chịu và bực bội
Khi gặp cảnh nghịch
lòng
Thì lòng sân xuất hiện
***
Sân tham gốc chẳng có
Bởi tạp nhiễm mà thành
Ấn nấu nơi thâm tâm
Đủ duyên thì xuất hiện
***
Lửa sân đốt thân tâm
Mặt xanh dờn, mắt đỏ
lét
Biết đánh đập, chém giết
Chẳng màn hậu quả chi
{]{
LỢI ÍCH NHẪN
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Lòng từ được tăng trưởng
Trí đức được nâng cao
Đạo mầu càng tỏ rạng
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Gia đình được sum họp
Bạn hữu được tương thân
Tớ thầy được trung tín
Nhờ tu hạnh nhẫn nhục
Lửa sân hận dập tắt
Dục vọng chẳng hoành
hành
Căn lành dần thêm lớn
Nhẫn nhục hạnh an ổn
Khắc phục được hận thù
Tiêu trừ các tai nạn
Hưởng nhân quả sâu xa
Nhẫn là thuyền vững chắc
Giúp ta vượt sóng gió
to
Nhẫn là nước cam lồ
Rưới tắt lửa tham sân
Nhẫn là vị thuốc hay
Cứu bệnh trong cơn nguy
Nhẫn là tạng kho báu
Chứa giữ các công đức
]
Khen chê, thương ghét,
mặc người
Từ bi, hỷ xả, nơi nơi rải
đều
Mưa trời nào nệ rong
rêu
Từ tâm vô lượng rải đều chúng sanh
Không lửa nào dữ bằng lửa
tham
Không cố chấp nào bằng
tâm sân hận
Không lưới trói buộc
nào bằng lưới ngu si
Không dòng sông nào đắm
chìm bằng dòng sông ái dục.
{]{
RỒI ĐẾN LÚC
Rồi tất cả cũng về cùng cát bụi
Có đủ không qua được bốn chặng đường
Đã sinh lão ắt có ngày bịnh tử
Còn bên nhau hãy trân trọng yêu thương
Cả cuộc đời bon chen và tranh đoạt
Kiếm lợi danh và tiền bạc vội vàng
Bôn ba khắp mọi nơi tìm hạnh
phúc
Khi về già lại cần thấy bình an
Rồi đến lúc cuộc đời trôi quá nữa
Qua tháng năm từng trải những thăng trầm
Chuyện quá khứ như đá mòn trong nước
Buông được gì, thả xuống để nhẹ tâm
Đã đến lúc, ngừng không cần tranh đấu
Cũng tốt thôi, dẫu đôi lúc thiệt thòi
Chỉ cần thấy trong tâm mình thanh thản
Giàu hay nghèo tựa nước chảy mây trôi
Thời gian quá nhanh, cuộc đời quá ngắn
Giang rộng đôi tay, mở rộng tấm lòng
Hãy tha thứ những gì chưa tha thứ
Buông bỏ thôi, đâu cần phải thiệt hơn
Rồi đến lúc tiền tài cũng bất lực
Trước phút giây, chạm lưỡi hái tử thần
Dầu có muốn cũng không mang theo gì được
Chỉ bóng hình, đọng lại ký ức người thân
Đời có dài đâu,mà đong đếm phân vân
Để rồi phải hận khi cuộc đời đã hết./.
d & c-
CUỘC
SỐNG CON
NGƯỜI
Mỗi con người có ba thứ để sống đó là: Ăn, uống và thở. Con người không
ăn ba ngày hay bảy ngày… chưa chết, không uống hai ba ngày cũng không chết.
Nhưng không thở hai ba phút thì chết. thế mà con người không bao giờ nghĩ đến
hơi thở của mình.
Con người có hai phần: thể xác và tinh thần, về thể xác nuôi lớn và duy
trì bằng thức ăn và nước uống. Tinh thần duy trì bằng hơi thở, hơi thở còn là
tâm ý còn, dứt hơi thở tâm ý ra khỏi thể xác. Ấy thế mà con người đều dồn cả cuộc
đời lo cho cái xác thân mà quên mất cái tâm. Lo cho thân, cho nó ăn, nó uống,
lo cho nó mặc, lo chỗ ở. Nhà cửa, xe cộ, tìm mọi thứ làm cho nó vui, bảo vệ nó
không bị nắng mưa gió lạnh. Trong khi cái tâm ít người biết lo cho nó, và nhiều
lúc còn làm tổn hại cái tâm bằng những cơn nóng giận, tham lam, tật đố ganh tị, buồn phiền, giận
dữ v.v.. không để cho cái tâm trong trạng thái bình yên.
Dù cho có lo cho cái thân mấy đi nữa nó cũng sẽ già, sẽ đau bịnh rồi chết,
còn cái Tâm thì không chết, không già, không bịnh, không sanh, không diệt. Thế
mà con người không để ý, chưa có một giờ một phút một giây con người nghĩ đến
tâm. Người ta quan trọng cái ăn, cái uống, cái mặc, chỗ ở mà lơ là cái tâm, lo
cho cái thân mà không lo cho cái tâm. Cái thân, cái nhà rốt cuộc rồi cũng sẽ mất,
còn cái tâm này còn mãi mà ta không để ý.
Cái quan trọng nhất không lo mà lo cái không quan trọng. Nếu có ăn chay
hay lạy Phật cũng chỉ lo cho cái thân mà thôi, cũng chưa thực sự lo cho cái
tâm. Lo cho cái tâm là làm cho Tâm không sân, không tham, không buồn giận, đố kỵ,
ganh tị v v.. gọi là Tu tâm dưỡng tánh, tức bỏ việc ác, làm
việc lành, giữ cho tâm thanh tịnh đó là biết ơn Tâm lo cho tâm./.
{]{
SỐNG CHẬM
Ai cũng muốn đời mình luôn hạnh phúc
Ai ngờ rằng đến lúc tiệc cũng phải tàn
Sống ở đời ai giữ mãi được dung nhan
Đời vô thường như một làn sương khói
Sống ở đời con người luôn thay đổi
Đừng trách ai giận dỗi bỏ ta đi
Khi hết duyên níu kéo có được gì
Hãy chấp nhận và gạt đi nước mắt
Số phận ta trời cao nào xếp đặt
Duyên nghiệp đời, nút thắt đều do ta
Đời thiện ác luân hồi vay rồi trả
Trách chi ai khi tất cả do duyên
Ta hãy sống một cuộc đời không e thẹn
Lòng dặn lòng trọn nghĩa tình thâm
Dù cuộc sống chìm nổi bao thăng trầm
Sống yêu thương thật không gian dối
Khi thức tỉnh, thành tâm nguyện sám hối
Làm lại đời và sửa đổi bản thân
Lấy yêu thương làm món ăn tinh thần
Tâm từ ái, nghĩa nhân xin trọn vẹn./.
]
TỐT XẤU THỜI GIAN SẼ QUA
·
Bị người hiểu lầm không phân trần là
rộng lượng
·
Sự việc thật giả, thời gian sẽ cho
câu trả lời tốt nhất
·
Bị tổn thương mà không oán trách, là
lương thiện
·
Tình đời nóng lạnh, thời gian sẽ chứng
minh tất cả
·
Bị người vu khống mà không buồn giận
là người có tu dưỡng
·
Phẩm chất tốt xấu, thời gian sẽ soi
sáng tỏ tường
·
Ở đời nhiều khi hơn nhau không phải
nhìn thấu bao nhiêu chuyện
·
Mà quan trọng nhất ở chỗ biết xem nhẹ
những việc gì
·
Tấm lòng rộng hay hẹp,
·
không phụ thuộc vào quen biết nhiều
hay ít
·
Mà có thể bao dung được những ai.
·
Người chấp nhận thiệt thòi sẽ không
bao giờ thua thiệt
·
Sớm muộn gì sẽ có sự bù đắp xứng đáng
·
Người nhường nhịn không hề mất đi tất
cả,
·
Ngoài sự tôn trọng, trước mắt bạn giữ
được lòng người./.
]
VỪA LÒNG
Tiền nhiều tiền ít đủ ăn là được
Người xấu, người đẹp nhìn được là được
Người trẻ người già, mạnh khoẻ là được
Người giàu người nghèo, hoà thuận là được
Chồng về sớm về muộn, có về là được
Vợ nói nhiều nói ít, đảm đang là được
Con cái lớn nhỏ, có hiếu là được
Tiến sĩ thì tốt, bán rau cũng được
Sau khi trưởng thành, yên ổn là được
Nhà lớn nhà nhỏ, ở đủ là được
Đồ hiệu đồ thường, dùng được là được
Hai bánh bốn bánh chạy được là được
Bao nhiêu phiền não bỏ được, là được
Ngoan cố chấp nhặt, buông được là được-
Làm người một đời bình an là được-
Đời sống được bao lâu
Sao ta phải tranh đua với đời ? ? ?
{]{
DẶN CON
Nếu một ngày cô phạt con quỳ gối
Con nhớ quỳ và nhận lỗi ăn năn
Bởi đến trường không chỉ mỗi học văn
Cách tính toán, cộng trừ nhân chia số
Mà con học hàng trăm điều ích bổ
Học làm người, học xử thế đối nhân
Quỳ gối xuống để nhận ra lỗi lầm
Để biết mình sai mà tịnh tâm con ạ
Để mai này biết chấp tay cảm tạ
Quỳ trước mẹ cha, ông bà tổ tiên
Trước anh linh bậc tiền nhân đi trước
Đã hy sinh cho dân tộc gắn liền
Bài học làm người là bài học đầu tiên
Học ăn, học nói, học gói, học mở
Học cách cho đi để niềm vui nẩy nở
Chớ khinh khi phận tôi tớ thấp hèn./.
{]{
Đường dù xa đến đâu
Bản thân vẫn phải tự bước đi
Việc dù nhiều rối rắm
Mình cũng phải tự làm
Niềm đau dù có khó tiếp nhận
Cũng phải tự mình vượt qua
{]{
CHA MẸ DẶN CON
Không có gì tự đến đâu
con
Quả muốn ngọt, phải
tháng năm tích nhựa
Hoa sẽ thơm, khi trải qua nắng lửa
Mùa bội thu, phải một nắng
hai sương
Không có gì, tự đến dẫu
bình thường
Phải bằng cả bàn tay và
nghị lực
Như con chim suốt ngày
chọn hạt
Năm tháng bao dung khắc
nghiệt lạ kỳ
Dẫu bây giờ cha mẹ đôi
khi
Có nặng nhẹ yêu thương
và giận dỗi
Thương yêu con đồng
nghĩa với nuông chiều
Đường con đi dài rộng
biết bao nhiêu
Năm tháng nụ xanh giữ
cây vươn thẳng
Trời cao đó nhưng chẳng
bao giờ lặng
Chỉ có con mới nâng nổi
chính mình
Nhớ nghe con !
{]{
KHÔNG CÓ GÌ SƯỚNG BẰNG Ở VỚI MẸ
Ở với Mẹ, sống hôm nay
biết hôm nay
Ở với đời, sống hôm nay
đã lo đến cuối tháng
Ở với Mẹ, Mẹ mắng thì dỗi, dỗi thì Mẹ dỗ
Ở với đời,
sếp mắng thì khóc, khóc xong toàn tự nín
Ở với đời, lủi thủi một mình, ăn toàn cơm bụi
Ở với Mẹ, con là cục vàng
Ở với đời, con là cục nợ
Ở với Mẹ, sướng như
tiên
Ở với đời, chỉ thấy vùi
dập
Ở với Mẹ, cơm, áo, gạo,
tiền mẹ lo
Ở với đời, vất vả cuộc sống, cũng vì mưu sinh
Con dù lớn vẫn là con của
Mẹ,
Đi hết cuộc đời, lòng Mẹ
vẫn theo con
Con chào đời – Mẹ rơi lệ
Con biết đi – Mẹ vui mừng
Con vấp ngã – Mẹ nâng niu
Con gọi Mẹ - Mẹ mỉm cười
Con đau yếu – Mẹ chăm chút
Con thất bại - Mẹ động viên
Con thành công – Mẹ hãnh diện
Con nên người – Mẹ an lòng
Mẹ là người tuyệt vời nhất trong thế gian
{]{
RƯỢU
Rượu vào cái xấu lòi ra
Rượu vào bỏ cửa bỏ nhà đi chơi
Rượu vào quần áo tả tơi
Rượu vào văng tục nói lời luyên
thuyên
Rượu vào hao tổn bạc tiền
Rượu vào nhìn vợ nghĩ tiên trên trời
Rượu vào ăn nói lả
lơi
Rượu vào than trách đất trời không
thương
Rượu vào nằm ngủ ngoài đường
Rượu vào đi lại coi thường công an
Rượu vào ăn nói làm càn
Rượu vào phán chuyện thế gian như thần
Rượu vào đời cũng bất cần
Rượu vào quên hết tình thân họ hàng
Rượu vào bạn với nghĩa trang
Rượu vào cả họ cả làng đều khinh
Rượu vào chết bất thình lình
Nếu có sống được bệnh tình rất nguy
{]{
Anh ơi ! uống nữa làm gì
Nếu anh uống nữa em quỳ xuống xin
Rượu vào nhìn chẳng giống ai
Giống thằng điên đứng giữa đường vẫy
tay
Sao em cứ nói linh tinh
Trai không uống rượu thì tình có
không
Hạnh phúc nhất có ông chồng
Rượu trà dùng tốt da hồng nói hay
Uống nhiều thì ai chẳng say
Anh nào có muốn uống đâu
Chẳng qua anh muốn giải sầu đó thôi
{]{
Anh ơi ! mau bỏ rượu đi thôi
Để em được đứng ngồi cho yên
Em thấy nghiện rượu rất phiền
Làm cho gia cảnh đảo điên có ngày
Rượu vào người thấy ngu ngơ
Diêm Vương đang đứng đón chờ hồn ai
Chém cha những kẻ nấu rượu chui
Muốn ngồi ngay thẳng chẳng ngồi được
yên
Cố mà không được thôi đành chịu
Ngồi ở bên đường ngắm bướm bay
{]{
Say xỉn rượu bia thật chán ghê
Bà con bè bạn thảy khinh chê
Mùi hôi nồng nặc bao người tránh
Quần áo lôi thôi lắm kẻ trề
Rượu khiến xơ gan mang trọng bệnh
Men gây nhủn não hoá
u mê
Tay chân run rẩy
da vàng nhợt
Sớm muộn có ngày chết thảm thê
Còn đâu tráng lệ với thời gian
Tích tắc trôi qua quá lẹ làng
Thời gian đi qua không trở lại
Con người dẫu mất tiếng còn vang.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét